Trước cổng Liễu gia.
Cánh đại môn sơn son khẽ mở, đôi thạch sư hai bên sừng sững uy nghiêm. Con đường lát thanh thạch bản trước cửa được năm tháng mài dũa, bóng sáng như gương soi.
Phía trên môn lâu, treo tấm biển lớn đề hai chữ “Liễu Trạch”, nét bút lối lệ thư, khí vận mạnh mẽ, thâm hậu.
Hai bên cửa là hai gốc hoè cổ thụ, tán lá sum suê, rợp cả lối đi.
Gió nhẹ thoảng qua, lá hoè xào xạc lay động, tiếng vang như thì thầm.
Đúng lúc ấy, từ xa vang lên tiếng bánh xe nghiến trên đá, trầm đục mà đều nhịp.
Mấy cỗ xe ngựa dừng lại ngay trước cửa lớn.
Bọn xa phu đều mặc áo xanh thống nhất, thái độ cung kính.
Một vị trung niên nhân khí độ trầm tĩnh bước xuống trước — chính là Liễu gia chủ.
Khi ông ta vừa định bước vào, bỗng nghe phía xa có tiếng gọi:
“Liễu gia chủ! Xin chờ một chút!”
Liễu gia chủ quay đầu lại.
Không xa nơi đó, một tiểu khất cái chừng sáu, bảy tuổi, vốn ngồi bên tường, nay lại bật dậy, lớn tiếng gọi.
Thằng bé run rẩy định chạy đến, nhưng bị gia đinh chặn lại.
Nó cất giọng lanh lảnh:
“Liễu gia chủ, tiểu nhân có một phong thư, có người nhờ giao tận tay ngài!”
Liễu gia chủ cau mày, khoát tay bảo tâm phúc:
“Đi lấy thư lại đây, hỏi rõ xem ai đưa.”
Tên đại quản gia liền cúi đầu đáp vâng, nhanh chân bước qua, cúi người nói chuyện với đứa nhỏ.
Liễu gia chủ thì không đợi ở ngoài nữa, thản nhiên cất bước vào trong phủ.
…
Liễu gia đại trạch sâu hun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856681/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.