Thê tử của Dương Lệnh Du – Tri phủ Phủ Huệ Châu – họ Liễu, xuất thân từ Liễu thị ở Phủ Kiến Ninh. Tin tức này, ngày hôm sau đã truyền đến tai Tống Cẩm.
Tống Cẩm hận không thể đem Dương Lệnh Du băm thây vạn đoạn.
Kiếp trước kiếp này, bao nhiêu bất hạnh của Tống gia đều có phần của hắn. Trớ trêu thay, thời điểm này nàng lại không thể động đến đối phương, nguyên do là nhờ có Dương các lão chống lưng cho hắn.
Muốn nhổ tận gốc họ Dương cùng họ Liễu, lại thêm đám thế lực thông đồng với bọn chúng, há là chuyện dễ dàng? Ví như nói, Dương gia là cây cổ thụ cao chọc trời, thì lúc này, Tống Cẩm chẳng khác nào ngọn cỏ ven đường.
Chỉ bằng sức nhỏ nhoi ấy, muốn lật đổ đại thụ, há có thể làm trong một sớm một chiều.
Tống Cẩm mất mấy ngày mới dần bình ổn tâm tình.
Một hôm, khi nàng vừa kết thúc công việc, đang chuẩn bị về nhà, Tiểu Hỉ liền đến.
“Tần nương tử, tiểu thư nhà ta muốn gặp người.”
“Đại nhân tìm ta có chuyện gì?”
Tống Cẩm buông tấm khăn lau tay xuống.
Tiểu Hỉ bĩu môi đáp: “Ta đâu biết tiểu thư đang nghĩ gì? Cũng chẳng được sủng ái như Tiểu Hoan tỷ tỷ kia.”
“Có sao? Ta thấy đại nhân rất coi trọng ngươi đó. Phải biết, dược phòng quan trọng với đại nhân nhường nào, mà vẫn giao cho ngươi trông coi đấy thôi.”
Câu nói ấy vừa khéo chạm đúng lòng Tiểu Hỉ, nàng mỉm cười, dẫn Tống Cẩm vào thư phòng.
Lưu Kiếm Phương đang trong thư phòng vung bút như bay, giữa mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856672/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.