“Tống nương tử thành ý như vậy, ta đây cũng chẳng tiện giấu diếm nữa.”
Giọng nói bên kia bình phong đột nhiên vang lên.
Tim Tống Cẩm lập tức nảy lên một nhịp.
Đợi thêm một lát, người phía sau bình phong vẫn không nói tiếp.
Tống Cẩm khi ấy mới ý thức trong phòng còn có người ngoài, bèn nói:
“Tiểu Lục Tử, ngươi ra ngoài chờ ta.”
“Vâng, đông gia.”
Tiểu Lục Tử rất nhanh liền lui ra ngoài.
Khi ấy, người sau bình phong mới mở miệng:
“Gần đây có tin truyền đến, nói rằng ở Kinh sư xuất hiện dược liệu Tống thị, hơn nữa còn trong Sinh Dược Khố của Thái Y Viện.”
“Thật sao?!”
Tống Cẩm nghe vậy liền bật dậy, xúc động không thôi.
protected text
Nhưng giờ phút này, chẳng hiểu sao lại buột miệng nói ra:
“Nguồn dược liệu vẫn chưa tra được rõ, ta đã sai người đi điều tra rồi.”
“Đa tạ các hạ.”
Tống Cẩm đã chờ đợi quá lâu, cuối cùng cũng đợi được một tia manh mối.
“Chỉ là, đã xác nhận những dược liệu ấy là mới được bào chế gần đây, chứ không phải tồn cũ chứ?”
“Là hàng mới.”
Khi Tần Trì nhận tin, hắn cũng lấy làm kinh ngạc.
“Những dược liệu mà nàng bán cho ta, tuyệt không thể xuất hiện ở Kinh sư. Đợi người của ta tra rõ, rồi hãy nói.”
Việc này, kỳ thực cũng không khó điều tra.
E rằng chẳng bao lâu nữa sẽ có tin.
Sinh Dược Khố là bộ phận thuộc Thái Y Viện, chuyên phụ trách cung ứng dược liệu cho hoàng đế và người trong cung.
Nguồn dược liệu không rõ ràng, tuyệt đối không thể nhập kho.
Chỉ cần trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846501/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.