Chiều muộn, Tống Cẩm mới trở về Tần gia Câu.
Trong nhà không thấy bóng dáng Tần Trì.
Dùng cơm xong, nàng đang định rửa mặt thì thấy Lý thị dắt hai đứa nhỏ sang tìm.
Hai đứa song sinh giờ đã biết đi, tuy còn vụng về, bước chân lảo đảo, đi mấy bước là ngã, nhưng ngã rồi lại cười khanh khách, tự mình bò dậy.
Bao nhiêu phiền muộn trong ngày liền tan biến, chỉ còn lại sự dịu dàng nơi ánh mắt Tống Cẩm. Nàng ôn nhu chơi cùng bọn trẻ cho đến khi chúng mệt nhoài, ngáp ngắn ngáp dài, được Lý thị cùng Hoàng bà tử bế về nghỉ.
Lúc này Tống Cẩm mới có thời gian rảnh.
Trời đã tối hẳn, vẫn chưa thấy Tần Trì trở về.
Tống Cẩm gọi Tiểu Ngọc vào hỏi:
“Đông gia có gì phân phó ạ?” — Tiểu Ngọc vẫn quen gọi nàng như trước, xưng “Đông gia” khi chỉ có hai người.
Tống Cẩm hỏi thẳng: “Tướng công có ở nhà không?”
Tiểu Ngọc đáp: “Công tử nói là ra ngoài thăm khách, ba đến năm ngày mới quay về.”
Công tử ở đây tất nhiên là chỉ Tần Trì.
Cách xưng hô trong nhà vốn lộn xộn — Lão Lý đầu và Hoàng bà tử gọi thế nào, đám hạ nhân liền học theo, mà chủ nhân thì chẳng ai để tâm sửa lại.
Sau khi cho Tiểu Ngọc lui, Tống Cẩm nhìn ra khung cửa sổ, màn đêm đã buông trọn.
Nàng châm đèn dầu trong phòng, rồi lấy ra Hộp Lỗ Ban mà Tống Hoài Xương đã trao cho, lấy ra sổ sách và danh mục nhân sự.
Ngồi trước án thư, nàng cẩn thận lật xem từng trang.
Tâm trạng lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846499/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.