Triều đình phái người đi cứu tế nạn dân.
Theo lệ cũ, quan phủ sẽ tạm thời điều động dược liệu dự trữ trong các dược cục lân cận, hoặc trích công quỹ để mua thuốc từ các thương nhân địa phương.
Nếu người phụ trách dược cục không thể giao ra dược liệu, lại làm việc bất lực, thì rất có thể sẽ phạm vào tội chém đầu.
Vì cầu mạng sống, có kẻ sẽ tìm đủ mọi cách, bất chấp thủ đoạn mà bù đắp dược khố.
Tỉ như mượn danh triều đình trưng dụng, hoặc lấy cớ “mua thuốc” viết khế ước nợ, rồi kéo thuốc đi mà không trả tiền.
Chuyện như vậy… từng có xảy ra.
Tất nhiên, đó chỉ là một trường hợp.
Song, là người xuất thân thương gia, Tống Cẩm cũng biết được vài việc ngầm phía sau.
Mỗi khi có thiên tai, dược liệu trên thị trường đều trở nên khan hiếm, giá thuốc nhất định tăng vọt.
Một số thương nhân sẽ cấu kết với người trong dược cục, mượn danh dược cục để sớm gom thuốc giá rẻ, rồi giấu trong kho, đợi khi giá tăng vọt mới tung ra bán kiếm lời.
Tống Cẩm vừa nói ra điều này.
Tần Trì cũng lập tức nghĩ đến khả năng đó, “Việc này để ta đi xử lý. Nương tử đang mang song thai, không nên tiếp tục vất vả bên ngoài nữa.”
Tống Cẩm rốt cuộc ngẩng lên, ánh mắt trầm tĩnh nhìn Tần Trì.
Mấy đời luân hồi, nàng đều đã quen tự mình gánh vác mọi việc.
Bỗng có người nói với nàng rằng — hãy giao chuyện này cho hắn giải quyết…
Tần Trì bị nàng nhìn chăm chú, nhưng vẫn ung dung như thường, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846426/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.