Khi Tần Đại Nha đi gọi Tống Cẩm, còn chưa kịp cất tiếng thì đã thấy Tần Trì mở cửa.
“Đại ca, người của dược phố đến, nói muốn tìm đại tẩu.”
Tần Đại Nha định thò đầu vào trong xem thử, nhưng bị Tần Trì khéo léo chắn lại, rồi xoay người khép cửa,
“Ta biết rồi, đại tẩu muội giờ chưa tiện gặp khách.”
Thực ra là người còn chưa tỉnh ngủ.
Một dược phố nho nhỏ, có thể có chuyện gì lớn chứ? Tần Trì nghĩ vậy, liền đi ra tiền sảnh gặp Lâu Nhữ Hàn.
Lâu Nhữ Hàn len lén nhìn ra sau lưng Tần Trì, không thấy Tống Cẩm đâu, liền khom mình chào:
“Tần đồng sinh, xin chào.”
“Dược phố có việc gì?” – Tần Trì đi thẳng vào vấn đề.
Lâu Nhữ Hàn do dự, không biết nên nói hay không, nhưng vừa đối diện ánh mắt nghiêm nghị đầy áp lực của Tần Trì, lòng hắn giằng co một hồi rồi đáp:
“Chưởng quỹ dặn… việc này phải để tiểu nhân đích thân bẩm với… với Tống nương tử.”
Lưỡi thiếu niên líu lại, suýt nữa buột miệng gọi là “Đông gia”.
Kim chưởng quỹ dặn kỹ — ra ngoài tuyệt đối không được gọi Tống Cẩm là Đông gia, đối với người ngoài, nàng chỉ là người làm tạp vụ trong dược phố mà thôi.
Tần Trì đi đến ghế, thong thả ngồi xuống, thấy thiếu niên đứng đó bồn chồn nhưng vẫn cố cắn răng không nói, hắn cũng chẳng ép, chỉ hỏi:
“Việc này gấp lắm sao? Đông gia các người đang mang thai, đại phu dặn không được lao lực, giờ vẫn chưa tỉnh dậy.”
“Không… không tính là quá gấp ạ.”
Lâu Nhữ Hàn nhớ lại lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846425/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.