“Không cần phái người theo dõi nữa.”
Tần Trì biết, có điều tra thêm cũng chẳng tra ra được gì.
Ngẫm nghĩ chốc lát, hắn hỏi:
“Tiểu thúc của ta — người trong lòng hắn, có phải là Bạch Thúy Vi?”
“Đúng thế.”
Đào chưởng quỹ nhớ rõ lần trước từng âm thầm chơi Tần Minh Tùng một vố — chính là chuyện hắn bí mật tiết lộ tin Tần Minh Tùng thành thân cho Bạch Thúy Vi biết.
“Ta nhớ khi ấy, sau khi nhận được tin, Bạch Thúy Vi khóc đến thảm thương, còn chạy đi chất vấn hắn…”
Tần Minh Tùng chỉ đành nói đó là “mệnh phụ mẫu sắp đặt”, rằng đời này chỉ có thể phụ nàng, hữu duyên vô phận. Sau đó hắn lại làm một bài thơ, lời lẽ triền miên thâm tình, tỏ vẻ chung thủy son sắt.
Một ván “dục cầm cố tung” — giả vờ lùi để tiến.
Kết quả, Bạch Thúy Vi lại tự nguyện tha thứ.
Tần Trì chỉ hừ lạnh trong lòng: nữ nhân ấy thật tự mình chuốc khổ, biết rõ hắn đã có thê thất mà vẫn lén lút qua lại.
“Sau này nếu ta có con gái, nhất định phải dạy cho kỹ — tuyệt đối không thể ngu ngốc như vậy.”
Đào chưởng quỹ lại thở dài:
“Chuyện này cũng chẳng thể trách nữ nhân kia, chỉ là tiểu thúc của công tử thủ đoạn cao minh quá đỗi. Tội nghiệp thay, nữ tử vốn dễ vì tình mà lụy, nhiều khi biết rõ là lửa vẫn cứ lao vào.”
Tần Trì nghiêng mắt nhìn hắn:
“Đào thúc dạo này lại đi nghe hí kịch gì đấy?”
Đào chưởng quỹ cười gượng:
“Là vở mới ở hí viện đấy ạ, Si tình nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846406/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.