“Nương à, sao lại để một đứa vãn bối cưỡi lên đầu người được chứ?”
Tần tiểu cô tức giận chạy đến trước mặt lão Lưu thị, giọng bất bình nói:
“Nếu nàng ta bất hiếu, cứ việc thu xếp dạy dỗ một trận, xem nàng ta dám trái lời trưởng bối không! Dám chống đối, thì cứ báo lên tông tộc, nhốt vào từ đường mà hối lỗi!”
Nàng ta lại hạ giọng, liếc quanh một lượt rồi ghé sát tai lão Lưu thị, nói nhỏ:
“Không được nữa thì… hưu đi! Hưu rồi đem bán, ít nhất cũng được trăm lượng bạc.”
“Bốp!”
Lão Lưu thị vươn tay vặn mạnh cánh tay Tần tiểu cô một cái, đau đến nỗi nàng ta suýt kêu thành tiếng.
“Nó đang mang thai tằng tôn của ta đấy, ngươi bớt hồ nháo lại cho ta!” Lão Lưu thị tuy không ưa Tống Cẩm, nhưng đối với chuyện có thể bồng bế chắt, trong lòng vẫn mong mỏi khôn cùng.
Tứ đại đồng đường — ai mà chẳng mơ tưởng điều đó? Lão Lưu thị đổ cám vào máng heo, sau đó gọi Tần tiểu cô lại dọn dẹp, rồi quay vào bếp tiếp tục giúp việc.
Với hai người con gái, Lão Lưu thị xưa nay chẳng mấy mặn mà, chỉ có đứa con út biết dẻo miệng, nên bà mới chịu thương đôi chút.
Chờ hai người đi khỏi.
Từ bóng râm một bên, có hai người bước ra.
Ánh mắt Tần Trì sắc lạnh như lưỡi dao, bừng lên tia giận dữ:
“Tần Nhất, ta muốn hai phu thê bọn họ… mỗi người gãy một chân.”
“Thuộc hạ tuân lệnh.”
Tần Nhất cúi đầu đáp, định rời đi, nhưng chợt nhớ đến chuyện chính, liền dừng lại:
“Công tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846405/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.