Tống Cẩm vừa liếc mắt liền nhận ra trong ba vị khách kia có một người quen —
Lữ Diên Cát, bạn đồng môn của Tần Trì ở Tháp Xuyên Thư Viện.
Hai người còn lại, y phục gọn gàng sang trọng, vừa nhìn đã biết xuất thân không tầm thường. Sau lưng họ còn có bốn tùy tùng, mỗi người đều xách theo lễ vật quý trọng.
Một thiếu niên trong số đó cất tiếng hỏi:
“Đây là nhà của Kỳ An phải không?”
Thiếu niên mặc áo gấm bên cạnh đáp:
“Chắc là đúng rồi. Ta nghe Kỳ An từng nói nhà hắn ở Tần gia Câu. Theo ta đoán, hắn vừa đỗ bảng mà đã vội vã quay về, tám phần là lười biếng, muốn trốn việc.”
“Ha ha, ngươi đừng oan cho Kỳ An. Ta lại nghi hắn là muốn trốn bọn ta thì có.” — Lữ Diên Cát cười đùa.
Thiếu niên áo gấm tiến lên trước, cười nói với Tần lão đại:
“Thúc, thúc là cha của Kỳ An phải không ạ? Giờ huynh ấy đang làm gì vậy?”
“Đại lang bệnh rồi, đang nằm nghỉ trong phòng.” —
Tần lão đại đáp lại với vẻ hiền hậu chân chất, còn cười cảm tạ:
“Từ xa đến đây, thật đa tạ các vị đã có lòng.”
Ba thiếu niên đều ngẩn người.
protected text
Xem ra việc quay về quê dưỡng bệnh cũng không có gì lạ.
Thiếu niên áo gấm vội nói:
“Thúc, thật xin lỗi, bọn cháu không biết Kỳ An bị bệnh.”
“Chuyện nhỏ thôi, các ngươi đừng khách sáo.” —
Tần lão đại xua tay, cười hòa nhã.
Ba người cùng bước vào sân, đám tùy tùng liền dọn lễ vật đặt vào trong chính sảnh.
Lão Lưu thị trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4846391/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.