Một đêm trước khi khai giảng, Nguyễn Tứ và Tần Tung đánh cờ caro trên điện thoại tới hơn nửa đêm. Buổi sáng điện thoại rung lên, Nguyễn Tứ cố hết sức lực mở mắt ra, phát hiện Tần Tung đã rửa mặt xong.
"Nhanh rời giường rửa mặt." Tần Tung vén chăn lên, "Hôm nay phải đi điểm danh."
"Xin nghỉ." Nguyễn Tứ uể oải nói, "Nói anh gặp cướp trên đường, thầy thông cảm chút."
Tần Tung điều chỉnh chuông điện thoại đến mức lớn nhất, ném bên cạnh gối anh rồi nhanh chóng bịt kín chăn lại. Tiếng chuông báo thức ầm ĩ làm Nguyễn Tứ lăn một vòng ngồi dậy, nổi giận trượt ngã, ấn Tần Tung lên giường đánh túi bụi.
"Đừng đánh nữa mà!" Tần Tung bị cánh tay chặn ngang eo, giãy giụa ngửa đầu, "Phạt cái khác được không anh?? Ví dụ như hôn một cái í?"
"Hôn cái đầu em." Nguyễn Tứ cười lạnh.
"Vậy cũng được." Tần Tung nói, "Lại đây đi."
Nguyễn Tứ cho cậu một cú lên gáy, đau đến mức cậu bật thốt "mẹ kiếp" hai mắt lấp lánh ánh sao. Chờ Nguyễn Tứ rửa mặt xong, hai người xuống lầu lấy xe, chuẩn bị ăn một cái bánh quẩy trước rồi mới đi học.
Lúc Nguyễn Tứ đạp xe phát hiện quên đeo khuyên tai, anh lắc lắc đầu theo làn gió, hỏi Tần Tung: "Hôm qua anh có đeo bông tai qua không? Sao anh không nhớ gì nhỉ."
"Lần trước vẫn còn ở đây, chắc anh để quên nhà bà ngoại rồi." Tần Tung nói.
Nguyễn Tứ đạp một hồi, kỳ lạ hỏi, "Tại sao anh càng đạp càng thấy mệt vậy?"
"Bởi vì em đang cà chân trên mặt đất á." Tần Tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/594449/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.