Kỳ nghỉ hè sắp hết, Tần Tung nghỉ đi làm thêm ở nhà giúp bà dọn vườn rau. Bản thảo của Nguyễn Tứ đã lên đến nửa sấp, có đôi khi cảm giác tới mãnh liệt sẽ bám bàn đến tận khuya, ngủ tới giữa trưa mới thức. Kết quả là khi hai đứa cùng nhìn vào gương, nhận ra quầng thâm dưới mắt có thể biến thành gấu trúc luôn rồi.
"Cái này gọi là gì ấy nhỉ," Nguyễn Tứ nói, "Màu tình nhân à."
Dường như Tần Tung đã cao hơn một ít, đang gỡ cây bàn chải đánh răng mới, "Ngầu muốn chết, khai giảng là có thể cho Bảo Bảo sáng mắt ra."
"Làm lớn quá sợ cậu ấy không tiếp thu được." Nguyễn Tứ săn sóc nói, "Nắm tay thôi."
"Còn nắm tay thôi." Tần Tung nói, "Chó độc thân chịu không nổi."
Hai người đang nói chuyện tào lao, bỗng nhiên nghe bà nội trong phòng khách gọi Tần Tung. Tần Tung đặt bàn chải đánh răng xuống, lúc ra khỏi cửa còn nhanh chóng hôn một cái lên gáy Nguyễn Tứ khi anh đang cúi xuống.
Nguyễn Tứ đánh răng xong cũng chưa thấy cậu quay lại. Nằm trên giường đọc tập thơ của Lý Thấm Dương được một nửa, Tần Tung mới đi vào.
"Chuyện gì vậy?" Nguyễn Tứ ngồi thẳng người, hỏi Tần Tung đang chuẩn bị đánh răng trong phòng tắm.
"Ba em." Tần Tung nói, "Nói hai ngày nữa phải về Quân đại viện một chuyến."
Nguyễn Tứ cầm quyển sổ ghi chép lắc lư dựa vào cửa phòng tắm, "Chú Tần không đến?"
"Không rảnh." Tần Tung bắt đầu đánh răng.
Nguyễn Tứ nhìn sang bên cạnh trong chốc lát, đột nhiên nói, "Hôn một cái nào."
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/594446/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.