"Chiều em luôn." Nguyễn Tứ chống người lên, bổ nhào lên người Tần Tung, "Sao nào!"
"Đệt!" Tần Tung bị đập cho ho khan, "Cmn lại còn bear hug*."
(* Trong đấu vật, một cái bear hug (còn được gọi là bodylock) là tư thế vật lộn giữ và đứng lên vật lộn trong đó cánh tay vòng qua đối thủ, vòng qua ngực, phần giữa hoặc đùi của đối phương, đôi khi với một hoặc cả hai cánh tay của đối phương ghim vào cơ thể của đối phương. Hai tay bị khóa xung quanh đối thủ và đối phương được giữ chặt vào ngực. Gấu ôm là vị trí chủ đạo, có khả năng kiểm soát đối thủ rất tốt, đồng thời cho phép hạ gục dễ dàng về vị trí cưỡi sau.)
"Không gấu không lấy tiền." Nguyễn Tứ vòng cánh tay qua, "Em lớn bao nhiêu?"
"Còn là vị thành niên đó." Tần Tung bị ôm chặt, "Còn là bé cưng… Má, có ai ôm như anh không!"
"Tung bé cưng thân mến." Nguyễn Tứ hỏi, "Ôm thích không?"
"Anh đứng lên mau đi." Tần Tung ngửa đầu thở, "Sắp bị siết chết rồi."
Nguyễn Tứ bật cười, "Thỉnh thần dễ nhưng tiễn thần thì khó, em nói đứng lên là đứng lên hả? Ông đây không đấy."
Tần Tung ngửa đầu thở dốc bên tai anh, giọng nói như cơn mưa ban đêm, mập mờ quấn quanh trong không gian lờ mờ rồi đi vào lỗ tai, cảm giác ướt át làm ngực anh xao động.
"Gì đó," Tần Tung khẽ nói, "Thẳng nam không làm thế đâu."
"À." Nguyễn Tứ nghe giọng nói này đầu óc bỗng nhiên thắt một cái kết, đầu lưỡi cũng thắt cái kết, chỉ có thể suy sụp tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/594443/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.