Nguyễn Tứ giơ tay che mắt, gió thổi qua mu bàn tay cảm giác như tấm lụa mềm mại, anh quay đầu lại hỏi, "Hôn... Mời? Mời cái gì, kem hả?"
*hôn/亲(qīn) - mời/请(qǐng)
"Chậc." Áo sơ mi của Tần Tung bị làn gió ấm lùa vào, "Không muốn kem đâu."
"Vậy thì muốn cái gì?" Nguyễn Tứ quay đầu, "Anh đang nghe này."
Tần Tung nhìn anh, "Muốn cái gì thì cho cái đó?"
"Muốn cái gì thì cho cái đó." Nguyễn Tứ cười ra tiếng, "Em muốn gì?"
Tần Tung giơ tay về phía anh, nhanh chóng lướt qua hai má người nọ, gỡ mũ lưỡi trai đội lên đầu mình, nói, "Khi về giao truyện sếch ra đây, người trẻ tuổi đang trong những năm tháng tươi đẹp, không sợ thận hư à. Anh mua ở đâu?"
"Tịch thu?" Nguyễn Tứ ghẹo cậu, "Nhà em ở gần biển đúng không, xem truyện sếch cũng quản, vậy thôi sau này anh mặc quần đùi gì cũng nghe theo em luôn nhở."
"Được thôi." Tần Tung nói, "Em thích anh mặc cái có hình gấu Pooh."
Nguyễn Tứ: "..."
"Em không bảo em thích sớm chút," Nguyễn Tứ nói, "Anh mua tặng em hai mươi cái, để ngày nào em cũng được mặc quần hình gấu Pooh, đủ loại kiểu dáng luôn, vui không??"
"Đừng cắt câu lấy chữ." Tần Tung thở dài, "Em nói thích nhìn anh mặc mà."
"Thích nhìn á?" Nguyễn Tứ liếm đôi môi khô khốc, "Đưa tiền đây, năm mươi tệ một lần."
Hai người nhìn đối phương với biểu cảm khinh thường, hai giây sau cùng phá lên cười.
"Điên hả." Nguyễn Tứ cười, "Anh không thích mặc quần hình gấu Pooh, anh thích Vua Hải Tặc cơ!"
"Đàn ông trưởng thành toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-mem/594439/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.