Lâm Tố cũng chỉ là tương đối mệt mỏi mà thôi, vào tối cùng ngày, cô sẽ làm thủ tục xuất viện.
Lâm Tố mang thai, đối với nhà họ Đào mà nói là chuyện lớn. Sau khi cô xuất viện, Đào Mục Chi dẫn cô trở về nhà lớn nhà họ Đào. Trở về nhà lớn, ông bà nội đã đợi ở cổng vườn hoa để nghênh đón.
Đối với bất kỳ một gia tộc nào mà nói, thành viên mới của gia đình đến đều là một chuyện vui. Buổi chiều sau khi ông bà nội nghe Hàng Uyển nói chuyện Lâm Tố mang thai, đã nhất quyết muốn đến bệnh viện thăm. Nhưng Lâm Tố vẫn đang ngủ, lại có Đào Mục Chi ở bên, tốt nhất là đừng quá nhiều người quấy rầy, hai ông bà cũng không đi.
Nghe Đào Mục Chi nói tối nay hai đứa sẽ trở về ăn cơm, hai ông bà đã chờ ở cổng. Nhìn thấy ở trong sân đèn xe đi từ xa đến gần, bà cụ cũng đã từ trên ghế mây đứng lên, đi đến cổng vườn hoa đón.
“Tiểu Tố!” Xe vừa dừng lại, Lâm Tố từ trên xe bước xuống, bà cụ bước xuống bậc thang vui vẻ gọi cô một tiếng.
Trên gương mặt bà nội tràn ngập niềm vui và mừng rỡ, Lâm Tố đi qua, cũng cười gọi một tiếng: “Bà nội.”
Lúc này, Đào Mục Chi cũng xuống xe. Bà cụ thì nắm tay Lâm Tố, dân cô đến đi về phía nhà chính.
“Buổi chiều bà nghe mẹ cháu nói rồi, bà và ông cháu đã vui vẻ cả buổi chiều đấy.” Bà cụ nói.
Sự vui vẻ và nhiệt tình của người già dễ dàng lây nhiễm cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-hong-mem/946109/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.