Lâm Tố ăn hai bát cơm. Cơm tối ăn quá thịnh soạn nên không thể không ra ngoài đi dạo tiêu cơm, thế là, Lâm Tố vẫn cùng với Đào Mục Chi đến công viên trò chơi.
Đến công viên trò chơi, Lâm Tố: "..."
Hai người về đến nhà cũng đã sáu rưỡi, ăn cơm tối xong là bảy giờ, đến công viên trò chơi là bảy rưỡi, trời đã tối hẳn rồi. Thế này chưa là gì, quan trọng là trước mắt bên trong công viên trò chơi tối om, người ta đã đóng cửa từ lâu rồi.
Lâm Tố và Đào Mục Chi đứng trước cánh cổng đã khóa chặt, cách một cái hàng rào chỉ nhìn thấy vòng xoay ngựa gỗ bên trong còn lấp ló ánh đèn. Lâm Tố quay đầu, hỏi Đào Mục Chi: "Làm sao bây giờ?"
Đào Mục Chi nhìn cánh cổng khóa chặt, nói: "Biện pháp sẽ khó khăn hơn đôi chút."
Lâm Tố: "... Cái gì mà chút với ít, chúng ta bây giờ còn không thể vào cổng, anh đừng nói là muốn leo cổng đấy nhá?"
Lâm Tố nói xong, Đào Mục Chi quay lại nhìn cô.
Bị Đào Mục Chi dùng ánh mắt đó nhìn đến, Lâm Tố: "..."
"Anh định trèo cổng vào thật hả?" Lâm Tố không quá chắc chắn nhưng bỗng nhiên hào hứng muốn thử.
"Không." Đào Mục Chi thu lại ánh mắt, nói: "Tôi đi gọi điện thoại."
Đào Mục Chi nói xong thì đi sang bên cạnh gọi điện. Lâm Tố cũng nhân cơ hội này dán mặt lên cánh cổng nhìn ngó vào bên trong.
Công viên trò chơi này thuộc kiểu khá cũ rồi, Lâm Tố nhìn một vòng, cảm giác như bản thân đã trở về tuổi thơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-hong-mem/946075/chuong-61-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.