Dịch: CP88
***
Nếu như Lâm Tố nổi giận thì tốt nhất là nghe theo ý cô. Đào Mục Chi cho xe dừng lại bên đường, xe dừng lại, Lâm Tố cởi đai an toàn, mở cửa xe đi xuống.
Đào Mục Chi cũng xuống xe, hắn đuổi theo, kéo cánh tay Lâm Tố, bị Lâm Tố hất mạnh ra.
Bị hất ra một lần, Đào Mục Chi lại kéo cánh tay cô.
"Trời hơi lạnh, về nhà trước, về nhà rồi chúng ta nói chuyện." Đào Mục Chi nói.
"Nói cái gì?" Lâm Tố muốn hất ra lần nữa, nhưng hắn khỏe hơn cô, vừa không để cô hất ra, vừa đủ để không làm đau cô. Lâm Tố hất hai lần đều không được: "..."
Cô không hất nữa, chỉ loại con gái tứ chi phát triển đầu óc bằng quả nho mới thích chơi cái trò anh kéo tôi hất như thế.
"Anh phải kiêng kỵ tôi thì còn về nhà với tôi làm gì? Nói chuyện gì hả?" Lâm Tố nói.
Thật ra câu chuyện này từ lúc bắt đầu vốn không có vấn đề gì cả. Đào Mục Chi có thể tránh tư vấn tâm lý cho cô, nhưng cô không thể chấp nhận được chuyện Đào Mục Chi chỉ không làm bác sĩ tâm lý cho cô.
Cô hy vọng có thể có được tất cả của Đào Mục Chi, hắn có thể tùy thời làm bác sĩ tâm lý cho cô cũng là một trong số đó. Nhưng Đào Mục Chi không làm bác sĩ tâm lý cho cô, Lâm Tố cảm thấy đây sẽ là một khiếm khuyết giữa cô và hắn.
"Tôi chỉ tránh không làm bác sĩ tâm lý cho cô, những chuyện khác thì không cần." Đào Mục Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-hong-mem/946069/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.