Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Ánh nắng sáng sớm chiếu rọi.
Cố Tuyết Y nằm trên giường mở mắt ra lại nhắm mắt vào nhưng không ngủ được, cô dứt khoát rời giường. LQĐ
Cô mới từ phòng tắm đi ra, cửa phòng tắm vang lên.
Cô giật mình.
Mở cửa ra.
Vương Tiểu Vi chỉ vào phòng khách, cô không hỏi cũng biết là ai.
Cô chậm rãi đi tới.
Vừa thấy Tiêu Nhã Mạn, trong đầu Cố Tuyết Y hiện lên bốn chữ ‘Cả người tiều tụy’, trong mắt cô không che dấu đau lòng vì Nhã Mạn, tầm mắt cô không rời khỏi Tiêu Nhã Mạn, cô lặng lẽ ngồi xuống.
Ngón tay hai bên eo xiết chặt.
Cằm lạnh lèo như mùa đông giá rét, môi mím chặt, cô nhìn Tiêu Nhã Mạn hít một hơi thật sâu, từ từ bình tĩnh lại cơn sóng điên cuồng trong lòng, cánh môi mềm mại phảng phất như nhụy hoa dưới ánh mặt trời nở nụ cười cứng ngắc, đôi mắt màu hổ phách xẹt qua ý cười, “Cậu gầy!”
Tiêu Nhã Mạn nhìn cô, đôi mắt sáng ngày xưa giờ vô cùng ảm đảm mờ mịt, đôi môi hồng phấn ngày trước trở nên tái nhợt còn có vết thương nhỏ, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu đã gầy đến mức có thể nhìn thấy xương gò má, màu da đen xạm không còn trắng như trước, có mấy vết bầm, tóc bóng mượt ngày trước giờ rối bù xơ xác, giống như già thêm vài tuổi.
Từ từ…
Từ từ…….
Ánh mắt cô đỏ lên, ướt át, từng giọt nước long lanh khiến người khác đau lòng dính trên lông mi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183542/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.