Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Cố Tuyết Y đưa mắt nhìn anh, khóe miệng tươi cười dần biến mất, đôi mắt màu hổ phách hơi mờ mịt, “Vì sao anh cứ nhìn tôi?” LQĐ
Bầu không khí mộng ảo tựa như mất đi ma pháp, Bách Lý Hàn Tôn phát hiện anh hốt hoảng, vội vàng chuyển tầm mắt.
Bầu không khí lập tức bao phủ sự lúng túng cứng ngắc.
Cố Tuyết Y nhìn anh một cái, đứng lên đi vào phòng tắm, lúc đóng cửa phòng tắm thì cô nhìn anh, nhàn nhạt nói, “Tóc anh còn nước, lau đi!”
Nghe cửa phòng tắm đóng lại, Bách Lý Hàn Tôn mới chậm rãi quay đầu lại nhìn vào phòng tắm, khóe miệng không khống chế được cong lên, ngón tay không tự chủ vuốt mái tóc đen ướt át.
Rất lâu sau anh hơi hoảng loạn, lông mi dài đen nhánh nhấp nháy, nhíu mày.
Không phải tay cô không thể chạm nước à? Vậy cô tắm rửa không phải là….
Trong phòng tắm, sương trắng vướng vít quanh quẩn, bầu không khí hơi ẩm ướt, dưới ngọn đèn sáng ngời, cô phảng phất như tiên nữ bay trong mây.
Cố Tuyết Y nhìn cô trong gương, da thịt trắng noãn phiếm hồng, giờ phút này thoạt nhìn cô càng thêm mềm mại, mái tóc mềm như tơ lụa được cô vấn lên, lộ ra cổ trắng như tuyết nhẵn nhụi mê người, làm người ta không nhịn được muốn cắn một miếng.
Nhìn gương, cô thở dài một hơi, băng gạc quấn cả hai tay, cô cảm thấy hơi ươn ướt, ngón tay không tự chủ xiết nhẹ.
Cô không quen mặc đồ ngủ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183520/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.