Cằm Bách Lý Hàn Tôn căng thẳng, lộ ra vẻ lạnh lùng, ánh mắt chìm như đêm đen, thản nhiên nhìn cô, rất lâu sau anh mới nói, “Cho dù em nói gì, đêm nay tôi cũng ở lại.”
Cô đưa mắt nhìn anh, trong mắt yên tĩnh như hồ nước, “Được rồi! Vậy anh ở lại đây đi!” Cô biết tính anh bướng bỉnh kiêu ngạo, không phải cô có thể thay đổi, cô cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Hôm nay báo không đăng chuyện của cô và anh, cô biết trong đám cưới tất cả mọi người đều biết cô có quan hệ không bình thường với anh, cô như là đã dán nhãn lên, cho dù xé đi vẫn để lại dấu vết.
Bách Lý Hàn Tôn khôi phục bình tĩnh ngày thường, trong mắt chứa ý cười nhàn nhạt nhìn cô, phảng phất như anh rất hài lòng với lời cô nói.
“Đi lấy kìm cắt móng tay ra đây.” Bách Lý Hàn Tôn không quay đầu lại, hạ lệnh với Vương Tiểu Vi.
Cô hoang mang nhìn kìm cắt móng trong tay anh, không biết anh dùng để cắt cho anh? Hay là dùng chỗ khác.
Khóe miệng anh khẽ cong lên, nhìn cô, “Móng tay em quá dài, phải cắt ngắn bớt.” Giọng trầm thấp như âm thanh của thiên nhiên, khiến cô hơi hốt hoảng, đợi cô lấy lại tinh thần, ngón tay cô đã trong lòng bàn tay anh.
Cô nhăn mày, nhìn đôi mắt sáng lên như đá quý, nhất thời cô không biết nên nói gì cho phải.
Đáy mắt quản gia Phó xuất hiện kinh ngạc và hoảng sợ, nhìn Bách Lý Hàn Tôn và Cố Tuyết Y.
Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-e-co-vo-nha-giau-thich-o-nha/3183518/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.