Bị ánh mặt trời chiếu vào mắt khiến Lục Nhiễm Vy dần tỉnh. Thân thể cô đau nhức gần như không có sức lực.
Nhìn xung quanh thấy mình đang nằm trên chiếc lá to ở 1 gốc cây. Phía xa xa là tiếng rì rào của sóng biển.
Đưa tay xoa nhẹ đầu mình, cô cố nhớ lại sự việc xảy ra lúc trước. Khi đã gần nắm tay Mặc Tử Thần để lên trực thăng, bỗng một tiếng súng vang lên... cô bị trúng đạn... và rồi ngã xuống biển... nhưng lúc đó, cô đã thấy Mặc Tử Thần cũng nhảy xuống...
Hồi suy nghĩ đến đây bỗng bị gián đoạn. Lục Nhiễm Vy vô thức đưa tay ôm đầu. Do cử động mạnh mà vết thương ở sau lưng hơi nhói đau.
Đến lúc này cô mới chợt nhận ra mình đang được băng bó vết thương rồi, áo cũng được thay. Viên đạn sau lưng chắc đã được lấy ra nên cô không còn cảm giác đau buốt nữa...
Định đứng dậy đi xung quanh xem xét một lượt, bỗng giọng nói từ phía sau khiến cô giật mình:
- Tỉnh rồi sao? Có thấy đỡ hơn chưa?
Mặc Tử Thần tiến lại gần, Lục Nhiễm Vy quay người lại
- Thần? Anh không sao???
Cô kinh ngạc khi nhìn thấy hắn. Trong lòng bỗng vui mừng, định chạy đến chỗ Mặc Tử Thần thì không may vất phải hòn đá mà ngã xuống đất.
Mặc Tử Thần hoảng hốt chạy lại đỡ cô dậy, dìu cô đến gốc cây gần đó
- Em đúng là bất cẩn!
Nâng chân trái cô lên xem, thấy không có bị thương liền thở phào nhẹ nhõm
- Chúng... chúng ta vẫn còn sống sao?
Như không tin vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-bay-vo-yeu-lao-dai-rat-nguy-hiem/62449/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.