Trấn Hàn ôm Lục Nhiễm Vy đến tàu cứu hộ đã được chuẩn bị sẵn. Triệu Mộc Thi theo sau gương mặt cau có, thỉnh thoảng chỉ muón rút súng bắn cô.
Khi bước xuống tàu, lúc này Trấn Hàn cùng Triệu Mộc Thi mới sững. Con tàu cứu mà K chuẩn bị cho anh được thiết kế chỉ có đúng 2 chỗ dành cho 2 người. Loại tàu này khác với những tàu đã được chuẩn bị sẵn trên thuyền. Nó có động cơ như 1 chiếc cano, nhưng chỗ ngồi chỉ có 2. Nếu thêm 1 người thì chắc chắn tàu sẽ bị chìm..
Khựng lại một lúc, Triệu Mộc Thi liếc nhìn sang Trấn Hàn
- Thiếu gia?
Triệu Mộc Thi trong lòng cũng muốn thử thách một lần rằng với tình huống như thế này thì anh sẽ cứu ai?
- Chết tiệt! Chẳng lẽ hắn...
Buông một câu bộc lộ sự tức giận. Con thuyền khổng lồ bắt đầu rung lắc dữ dội khiến Trấn Hàn không vững suýt ngã xuống sàn.
Muốn nhanh không được, muốn chậm cũng không xong. Anh cảm giác bực bội đến khó tả trong lòng, đã không còn thời gian
- Cô... cùng cô ấy lên tàu cứu hộ đi..
Triệu Mộc Thi ngạc nhiên. Câu trả lời của Trấn Hàn nằm ngoài dự liệu của cô ta.
- Thiếu gia! Anh... tôi không thể bỏ anh ở lại được!
- Đủ rồi! Cô nghe cho rõ đây. Cô mau đưa Tiểu Vy rời khỏi đây nhanh, đây là lệnh!
Triệu Mộc Thi không cam tâm nắm chặt bàn tay lại.
- Thiếu gia! Lúc nào anh cũng lo lắng cho cô ta, chính cô ta cũng không cảm kích mà hận anh! Tôi không thể nhìn anh vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-bay-vo-yeu-lao-dai-rat-nguy-hiem/62448/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.