Về đến phòng cũng là lúc 12h trưa. Thả mình trên chiếc giường rộng, Lục Nhiễm Vy lăn lộn xung sướng. Mặc Tử Thần ngồi trên ghế sopha gần đó đọc sách thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô vẻ cưng chiều.
- Muốn gặp người chị em tốt của em chứ?
Mặc Tử Thần chăm chú nhìn quyển sách cất giọng. Như nghe được tin vui, cô bật dậy trèo lên ghế ngồi cạnh Mặc Tử Thần, ánh mắt long lanh
- Anh cho em gặp thật sao?
- Ừm.
Sung sướng đến phát điên, Lục Nhiễm Vy vô thức ôm cổ Mặc Tử Thần, hôn chụt lên má hắn
Lam Lệ! Phải nói là lâu lắm rồi cô chưa gặp chị ấy. Không biết Mặc Tử Khang ở cạnh có đối tốt với chị ấy không nữa. Cầu trời chị ấy vẫn khỏe mạnh nếu không cô chắc chắn sẽ tính sổ với tên Mặc Tử Khang ấy.
Bị hành động bất ngờ của cô làm cho khựng lại. Mặc Tử Thần nhíu mày ngồi im. Cảm giác lành lạnh ở sau lưng, lúc này Lục Nhiễm Vy mới ý thức việc mình đang làm.
Nhảy ra khỏi Mặc Tử Thần, cô ngồi nhích ra xa, cúi đầu ngập ngừng
- Xin... lỗi... em không cố ý... tại em vui quá!
1 giây, 2 giây, 3 giây,... Mặc Tử Thần vẫn ngồi im. Trong lòng Lục Nhiễm Vy bồn chồn, thấp thỏm. Không phải cô chưa biết tính của Mặc Tử Thần. Một tảng băng lạnh lùng mới biết yêu là gì thì vẫn chưa bỏ được thói bài xích thường ngày. Huống chi hắn lại là một con người quá lạnh lùng, tàn nhẫn
Ngồi im, Lục Nhiễm Vy không nhúc nhích để chờ xem phản ứng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gai-bay-vo-yeu-lao-dai-rat-nguy-hiem/62446/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.