Chương trước
Chương sau
Trên vùng biển mênh mông, rộng lớn, con tàu khổng lồ vẫn chuyển động dần đều.
Ăn xong bữa sáng, Lục Nhiễm Vy cảm thấy như lấy lại sức. Đứng trên bong tàu ngắm cảnh buổi sáng khiến cô cảm thấy thoải mái vô cùng.
Vừa rồi ăn sáng cùng Từ Bạch, Niêm Mỹ đặc biệt là người suýt hại chết cô Diệp Như khiến cô cảm thấy áp lực. Đơn giản vì người nào đó thỉnh thoảng nhìn cô bằng ánh mắt như muốn trừng phạt ngay.
Tuy cô không thích Diệp Như nhưng dù gì cô ta cũng là một minh tinh nổi tiếng. Không những vậy còn là 1 đại tiểu thư danh giá nên cô không nhắc lại chuyện cũ, một phần cũng là vì giữ thể diện trước đám đông.
Nhưng thực ra Diệp Như lại không biết điều, thỉnh thoảng lại gắp món ăn mời Mặc Tử Thần. Nhìn sắc mặt thì biết, Mặc Tử Thần vô cùng tức giận khi có người khác đụng chạm vào những thứ của mình định kêu đám Tần Hào xử cô ta ngay tại chỗ. Cũng may Lục Nhiễm Vy kịp thời nắm tay hắn ngăn cản lại... Càng nhìn càng cảm thấy sợ, cô chỉ muốn ăn nhanh cho xong để thoát khỏi vụ " rắc rối" này...
Mải nhìn những đám mây bồng bềnh trên biển, cảm giác thật thích. Hít 1 ngụm khí trong lành, bất giác Lục Nhiễm Vy dang tay ra như tận hưởng cả bầu trời.
Đang mải đắm chìm vào sự yên tĩnh, bỗng cánh tay đằng sau vòng qua eo cô ôm trọn. Lục Nhiễm Vy giật mình mở mắt, nhưng bất chợt ngửi thấy mùi hương nam tính quen thuộc lại để im không nhúc nhích.
- Cảm giác thích chứ?
Giọng nói trầm trầm của Mặc Tử Thần vang bên tai cô. Lục Nhiễm Vy quay người lại đối diện với đôi mắt sâu hút của Mặc Tử Thần gật đầu
- Lâu rồi mới được tận hưởng cảm giác tronh lành như thế này! Đương nhiên em thích rồi!
Lục Nhiễm Vy hí hửng. Mặc Tử Thần nhìn cô 1 hồi không biết trong lòng đang nghĩ gì, bỗng áp môi mình xuống môi cô.
Lại bị nụ hôn bất ngờ của Mặc Tử Thần, Lục Nhiễm Vy lúc này không biết làm thế nào. Định mở miệng ra lấy không khí thì ngay lập tức chiếc lưỡi nóng bỏng trượt vào khoang miệng cô khiến gương mặt cô đỏ bừng....
Khoảng 1 lúc lâu, khi đã thỏa mãn được cơn giận dữ của mình, Mặc Tử Thần mới từ từ thả cô ra
Lục Nhiễm Vy cảm giác như đã thoát ra khỏi sự nguy hiểm ngọt này, cô thở dốc lấy lại hơi
- Anh... không thể cứ động 1 tý lại hôn...
- Vì sao?
- Vì.... ờ... là vì.... em..........
Lục Nhiễm Vy ngập ngừng. Cô không biết tại sao cứ mỗi lần đối mặt với Mặc Tử Thần là mình lại không nói thành lời....
Gương mặt của Mặc Tử Thần từ từ kề xuống, Lục Nhiễm Vy hoảng hốt đưa tay che miệng.
- Tại sao che miệng?
- Ừm... tại vì em thích thế!
Câu trả lời không có logic khiến Mặc Tử Thần bật cười. Lục Nhiễm Vy ngẩng người, quên mất mình đang làm gì buông tay xuống
Đẹp! Lần đầu tiên được nhìn thấy Mặc Tử Thần cười khiến Lục Nhiễm Vy ngẩn ngơ. Không ngờ người như hắn cũng biết cười... nhưng quả thật rất đẹp. Không khác gì idol quốc tế cả....
- Anh cười... thật đẹp!
Buông 1 lời không suy nghĩ
Mặc Tử Thần không nói gì, ôm cô vào lòng.
- Ngốc! Tôi chỉ cười với em!
Cái ôm của Mặc Tử Thần khiến cô cảm thấy ấm áp. Hương thơm nam tính của hắn thoang thoảng gần như khiến cô chìm đắm vào trong hạnh phúc....
Cách đó không xa, đứng ở 1 góc khuất, Trấn Hàn nhìn thấy màn này thì tay bất giác nắm chặt. Đôi mắt thâm sâu nhìn chằm Lục Nhiễm Vy.
Triệu Mộc Thi ở đằng sau thấy vậy trong lòng cũng cảm thấy khó chịu, lòng không yên. Cô ta bước lên
- Thiếu gia! Sáng nay một lá thư gắn vào 1 chiếc phi tiêu cắm ngay trước cửa phòng anh.
- Là ai?
Trấn Hàn quay lại, nghi ngờ
- Tôi cũng không biết, đây là bức thư gửi anh
Vừa nói Triệu Mộc Thi vừa đưa bức thư trước mặt Trấn Hàn. Nhận lấy bức thư, Trấn Hàn mở ra xem một lượt. Miệng nhếch nụ cười nhẹ
- Thiếu gia! Trong đấy viết gì vậy?
Trấn Hàn gấp lại lá thư theo nếp gấp cũ rồi đưa cho vào túi áo.
- Một người đàn ông lạ mặt muốn hẹn gặp chúng ta lúc 12 giờ trưa nay ở dưới tầng hầm của con tàu này. Hắn ta nói sẽ giúp tôi trừ khử những kẻ chặn đường để thâu tóm bạch đạo và mafia!
- Người đàn ông lạ mặt? Chẳng lẽ là người gài bom làm náo loạn cả Hội Nghị hắc bạch đạo lần trước?- Triệu Mộc Thi suy đoán
- Hửm? Cô biết?
- Lần trước tôi đại diện thiếu gia đến đó tham dự hội nghị. Người đàn ông đó đã khiêu khích tất cả các nhân vật lớn ở đấy.
Trấn Hàn trầm ngâm. Thỉnh thoảng mắt liếc về phía Mặc Tử Thần và Lục Nhiễm Vy. Trong lòng bực bội, hỗn loạn
- Có lẽ, hắn cũng cùng chung mục tiêu với chúng ta! Nhưng mục đích thì lại khác!
Triệu Mộc Thi nhìn theo ánh mắt của Trấn Hàn về phía Lục Nhiễm Vy. Cô ta cảm thấy bực bội.
- Sắp xếp mọi thứ! Không được để ai biết cuộc gặp giữa chúng ta và hắn! Nếu không chúng ta sẽ bị liên lụy!
Dặn dò Triệu Mộc Thi xong, Trấn Hàn rời khỏi đó. Triệu Mộc Thi nghe lệnh theo sau, trong đầu hiện lên 1 kế hoạch hoàn hảo....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.