Từ sau khi tôi gặp những chuyện kì lạ thì dạo gần đây, tôi cứ hay bị giật mình mỗi đêm. Minh Kỳ thì không có ở cùng tôi nên mỗi lần tỉnh ngủ lúc giữa đêm đấy lại rất sợ. Lâu lâu còn có cảm giác như ai đó ở ngoài cửa sổ nhìn mình hay là việc gió thoang thoảng kèm chút âm khí mà thổi lên người tôi.
Tôi sợ lắm nên đã kêu Anh Ngọc đến ngủ cùng mình.
" Đêm nay ngươi ngủ với ta nha ? Một đêm nay nữa thôi, nghe nói ngày mai chồng ta về rồi nên ta sẽ không làm phiền ngươi nữa đâu "
" Nhưng thưa thiếu phu nhân, giường của chủ ai đời nô tì nào dám đặt mình lên mà đi ngủ chứ ? "
Anh Ngọc nói quả là đúng, nhưng thà phá luật thời kiện như này còn hơn là ngủ trong sợ hãi.
" Nhưng... Nếu ngươi mà ngủ cùng ta đêm nay. Ngày mai ta ghém chút ít đồ tráng miệng dành cho ngươi. Được không ? " Tôi bắt hai tay, chớp chớp mắt ra vẻ cún con nhìn Anh Ngọc.
Cô ấy thở dài, nhìn khuôn mặt cũng đủ hiểu cô ấy muốn nói lên rằng tại sao lại có một người chủ như tôi chứ ?
Nhưng lại mềm lòng trước bộ dạng của tôi " Vậy.... Chỉ đêm nay thôi "
Anh Ngọc ra ngoài thay đồ ngủ rồi quay trở vô, cẩn thận nằm vào chỗ tôi. Đẩy tôi nằm ở chỗ của Minh Kỳ, tôi sợ nằm ở mé ngoài nên kêu cô ấy đổi chỗ. Cô ấy lắc đầu.
" Không được, chỗ của thiếu phu nhân tôi nằm. Còn chỗ của thiếu gia người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vo-cho-quy/455187/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.