Nếu thật sự muốn có quyền thế, nó sẽ tự mình giành lấy.
Hoắc Minh Nguyệt xuất giá, lục tiểu thư và bát thiếu gia cũng được đón về phủ.
Hai người họ có vẻ chẳng sống yên ổn gì ở nhà ngoại tổ, gầy rộc cả đi.
Sau ba ngày hồi môn, Hoắc Minh Nguyệt trở nên khách khí hơn rất nhiều, còn nghiêm túc gọi ta một tiếng “mẫu thân”.
Lễ vật nàng mang đến cho Thịnh nhi cũng vô cùng quý giá.
Ngay cả Tiểu Mễ Châu cũng được nàng đặc biệt lưu tâm.
“…”
Thật khiến người ta khó lòng từ chối.
“Nay Minh Lãng cần mẫu thân quan tâm nhiều hơn một chút. Đại ân của mẫu thân, tỷ đệ chúng con ghi lòng tạc dạ.”
Gả đi làm thê t.ử người ta, dù là tỷ đệ gặp mặt, cũng phải có lý do.
Nàng không thể tùy tiện trở về.
Dù có về, cũng cần ta đích thân sai người mời.
Làm nữ nhân… thực sự không dễ dàng.
“Ta… sẽ cố hết sức.”
Ta sẽ không hại hắn.
Nhưng ta cũng có hài t.ử của mình — đương nhiên sẽ đặt lợi ích của con lên hàng đầu.
Đại thiếu gia thực sự rất thông minh. Thi khảo Đồng sinh, đỗ thủ khoa. Sau đó lại tiếp tục đỗ đầu kỳ thi Tú tài.
Hoắc Tri Diên liền dâng tấu xin lập hắn làm Thế tử.
Từ khi Hoắc Minh Lãng được sắc phong, trong Hầu phủ quả thực yên ổn hơn rất nhiều.
Một lần Hoắc Minh Nguyệt trở về, mang theo một hộp gấm đưa cho ta.
Bên trong là một vạn lượng ngân phiếu.
“Đây là ý gì?” — ta hỏi.
“Con không muốn vòng vo. Hầu phủ ngoài mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hau-phu-lam-ke-that-ta-nam-van-menh-trong-tay/5045701/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.