Ta biết hắn có thiếp và con, nhưng khi tận mắt thấy đủ hình dáng nữ nhân béo gầy đứng đầy sân, cùng lũ con trai con gái lớn nhỏ, vẫn bị dọa đến sững người.
“Tham kiến Hầu gia, phu nhân.”
“Tham kiến phụ thân, mẫu thân.”
“Tham kiến đại ca, đại tẩu.”
“Tham kiến bá phụ, bá mẫu.”
Một đám đông nghịt người hành lễ, dập đầu.
Hoắc Tri Diên không buồn nhìn, chỉ khoát tay, rồi ngồi lên chủ vị.
Ta hơi do dự, ra hiệu cho Tiểu Ngư dìu qua.
Hắn liếc nhìn, nhàn nhạt nói:
“Dâng trà cho chủ mẫu.”
Lễ gặp mặt do Hoắc Tri Diên chuẩn bị.
Lũ hài t.ử được tặng văn phòng tứ bảo, ai cũng như ai.
Mỗi thiếp được một xấp gấm, hoa văn khác biệt, khi phát tới tay, ai nấy đều kinh ngạc mừng rỡ.
Ngay cả các đệ muội hắn cũng mỉm cười cảm tạ.
Hắn thản nhiên nói: “Giải tán.”
“Vâng.”
Mọi người rời đi, đại tiểu thư cứ ngoái đầu nhìn mãi.
Nàng nhìn ta, cũng nhìn phụ thân nàng — Hoắc Tri Diên.
“Phu nhân, vi phu cũng chuẩn bị cho nàng một phần lễ gặp mặt.”
Ta vội tỏ vẻ kinh ngạc mừng rỡ: “Tạ Hầu gia.”
Lễ ấy rõ là không dành cho ta, nhưng lợi thì rành rành rơi vào tay ta.
Gấm vóc xếp cao như núi, vàng bạc châu báu đầy khay.
“Hầu gia, mấy thứ này…”
“Đều cho nàng. Thích không?”
“Thích!”
Từng món trang sức tinh xảo, đeo lên có thể diện, bán đi có giá.
Hắn mở tiếp hai rương, bên trong là từng thỏi bạc năm mươi lượng xếp ngay ngắn.
“Hầu gia, nhiều quá rồi...”
“Nàng là Hầu phu nhân, sao tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hau-phu-lam-ke-that-ta-nam-van-menh-trong-tay/5045695/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.