Hắn vội vã chạy khắp nơi đi tìm bác sĩ đến khám cho Thẩm Quân Dao, nhưng lại chẳng có bóng dáng của bác sĩ nào ở trong bệnh viện cả. 
May mắn lắm Trác Du Hiên mới gặp được một cô y tá, cô ấy nói với hản. 
"Hôm nay bác sĩ không có ca trực đâu, anh muốn khám bệnh phải đợi đến sáng mai, mong anh thông cảm!" 
"Cô nói như vậy là sao chứ? Cô mau gọi bác sĩ đến đây cho tôi, cô có biết là vợ của tôi đang sốt cao lắm hay không? Mấy người muốn để cô ấy chết à?" 
Trác Du Hiên không chịu được mà gắt lên. 
Thẩm Quân Dao người thì đang nóng như lửa đốt thể kia, vậy mà bệnh viện này lại không có lấy một bác sĩ nào trực ca cả. 
Không phải hôm nào bệnh viện cũng có người trực hay sao? Nay tự nhiên lại không có. 
Người đàn ông này như thể muốn phát điên lên vậy. 
Nhưng Trác Du Hiên hành xử như vậy cũng là dễ hiểu. 
Bởi vì ở trong kia Thẩm Quân Dao đang sốt cao như thế, mà bệnh viện này lại không có bác sĩ trực, vì quá lo lắng cho bệnh tình của Thẩm Quân Dao cho nên Trác Du Hiên mới nổi nóng như thế. 
"Anh à, bây giờ các bác sĩ đã về nhà hết rồi, hôm nay không có ai trực ca cả, làm phiền anh hãy đợi đến sáng mai. 
Nếu như anh quá lo cho vợ minh, tôi sẽ đưa cho anh vài viên thuốc hạ sốt, để tình hình của cô ấy có thể ổn định qua đêm. 
Còn muốn gọi bác sĩ, cảm phiền anh hãy đợi đến sáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174313/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.