Trác Du Hiên cũng chẳng hiểu bản thân mình đang nói cái gì nữa, cho đến khi lời của hắn vừa mới dứt thì hắn mới nhận ra những lời hẳn vừa nói ra.Có lẽ vì trong cơn tức giận hắn đã không không chế được mình mà nói ra những lời ấy.
Thẩm Quân Dao đầu tiên cũng hơi bất ngờ, Trác Du Hiên vậy mà cũng có thể nói ra những lời như thế này.Thế nhưng, Thẩm Quân Dao cũng chẳng tỏ ra hoảng sợ, tiếng cười của người con gái ngày một to dân giữa không gian tĩnh mịch này.
Nụ cười ấy chẳng mang theo một chút cảm xúc nào cả, chỉ có sự lạnh lẽo, cô đơn mà hiu quạnh mà thôi.
"Trác tổng này, anh cũng thật là hài hước đấy.Chẳng phải anh đây rất chung tình với chị gái của tôi hay sao? Sao hôm nay lại có hứng thú đề nghị tôi làm tình nhân của anh vậy? Nhưng trò đùa này của anh tôi không muốn tham gia vào.Nếu anh thật sự không tự giải quyết được nhu cầu của mình thì lát nữa sẽ có người chuyên môn lên đây giúp anh, anh không cần phải đùa cợt với mệt người mới làm việc như tôi đâu"
Thẩm Quân Dao cư nhiên là cảm thấy buồn cười.Bảo cô trở về bên cạnh Trác Du Hiên lần nữa hay sao? Cô đâu có ngu mà làm như vậy.Bao nhiêu nỗi đau mà người đàn ông này gây ra cho cô, khó khăn lắm Thẩm Quân Dao mới có thể vượt qua những nỗi đau ấy.Trở về bên hắn, để hắn hành hạ cô một lần nữa ư? Không đời nào!
Thanh âm khàn khàn, tiếng cười lạnh đến thấu xương kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174266/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.