Nước mắt mặn chát vô thức ứa ra từ khoé mi của Thẩm Quân Dao lăn dài trên gương mặt vô cùng khó coi của cô. 
Bị chồng cùng tình nhân sỉ nhục như vậy mà lại chẳng thể làm gì, Thẩm Quân Dao thật sự quá vô dụng. 
Cô cũng chẳng dám lên tiếng cãi lại Trác Du Hiên. 
Bởi vì cô càng làm như vậy sẽ càng khiến cho ngọn lửa tức giận trong người của Trác Du Hiên hắn bùng lên mạnh mẽ hơn mà thôi. 
Lúc này, Thẩm Quân Dao cũng chỉ biết và chỉ có thể chịu đựng những sự dày vò, những lời sỉ nhục vô cùng tàn độc kia của Trác Du Hiên mà thôi. 
Trác Du Hiên suýt chút nữa đã xông đến đánh Thẩm Quân Dao rồi nhưng ả tình nhân bên cạnh đã kịp thời ngăn hắn lại. 
Cô ta khẽ vuốt ve ngực của Trác Du Hiên, thân hình của ả thì chẳng khác một con rắn đang uốn éo là bao cả. 
Giọng nói chua ngoa của người phụ nữ kia vang lên. 
"Trác thiếu, sao anh lại nhẫn tâm ra tay đánh động vật như thế chứ. 
Pháp luật nước ta quy định là không được ra tay hành hung động vật hay sao?" 
Trác Du Hiên trầm ngâm nhìn cô tình nhân nhỏ bé của mình, khuôn mặt của hắn gần như nguôi đi sự giận dữ mà thay vào đó là sự khinh bỉ mang theo một chút ý cười. 
"Em nói cũng đúng ha bảo bối. 
Suýt chút nữa thì tôi quên mất pháp luật nước ta quy định không được ra tay đánh động vật nhỉ? May mà có bảo bối nhắc đấy, không là tôi cũng quên luôn. 
May tôi chưa ngu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174110/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.