"Thẩm Quân Dao, cô chết ở chỗ nào rồi hả? Cho cô ba mươi giây, mau chóng lăn xuống đây ngay cho tôi" 
Thẩm Quân Dao giật mình trong chốc lát sau tiếng quát tháo vô cùng lớn kia của Trác Du Hiên, nhưng rất nhanh sau đó, Thẩm Quân Dao đã nhanh chóng định thần lại. 
Cô nhanh tay dọn đẹp, xếp gọn những chiếc gối rồi chạy nhanh mang drap giường bỏ vào máy giặt. 
Thẩm Quân Dao sợ Trác Du Hiên sẽ nổi giận vì cô không có mặt khi hẳn gọi, chính vì thế, Thẩm Quân Dao chạy thật nhanh xuống dưới nhà mặc dù chân của cô vẫn còn tê cứng cùng với sức khỏe chưa hoàn toàn hồi phục kia của Thẩm Quân Dao. 
Nhưng cho dù là thế, Trác Du Hiên chắc chắn cũng sẽ không quan tâm gì đến điều đó, cho nên Thẩm Quân Dao cũng phải biết lo cho bản thân của mình một chút. 
Thẩm Quân Dao vừa chạy vừa thở hồng hộc như sắp ngất ra vậy. 
Cũng đúng thôi. 
Chạy bộ mấy tầng liên như vậy không mệt mới là rất lạ đấy. 
Sắc mặt của Thẩm Quân Dao hơi nhợt nhạt đi, đôi môi khô khốc thâm tím như là cô đang cảm thấy lạnh vô cùng vậy. 
Vừa đến nơi, một âm thanh chói tai đã vang lên ngay bên tai của Thẩm Quân Dao. 
Choang một tiếng! Chiếc bát vỡ tung toé thành từng mảnh nằm rải rác ở trên sản nhà. 
Những mảnh vỡ trắng tỉnh nhưng vô cùng sắc nhọn cứa vào chân của Thẩm Quân Dao khiến những ngón chân của cô bắt đầu chảy ra một chất lỏng màu đỏ nhuốm màu những mảnh vỡ kia. 
Một cơn đau rát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174109/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.