Thấy Thẩm Quân Dao khó hiểu, Trác Du Hiên lên tiếng hỏi Thẩm Quân Dao. 
"Thẩm Quân Dao, cô có nhìn thấy bát cơm mà con chó Poodle, thú cưng của tôi vừa mới ăn xong không?" 
Thẩm Quân Dao khó hiểu quay đầu lại nhìn Trác Du Hiên, trên gương mặt đầy vẻ khó hiểu. 
Tuy Thẩm Quân Dao không biết là Trác Du Hiên đang muốn làm gì hay là đang muốn nói là, nhưng Thẩm Quân Dao vẫn gật đầu, sự khó hiểu không một ai giải đáp được. 
Trác Du Hiên lại tiếp tục nói chuyện với Thẩm Quân Dao, giọng nói của Trác Du Hiên hẳn mang theo sự lạnh lùng như thường lệ. 
"Chẳng phải là cô nói cả ngày nay cô chưa ăn gì sao?" 
"Dạ phải!" 
Thẩm Quân Dao khó hiểu, nhưng vẫn gật đầu, giọng nói nhỏ nhẹ đáp lại câu hỏi của Trác Du Hiên. 
"Đó, cơm thừa của thú cưng của tôi chính là bữa tối của cô đấy! Mau lại đấy ăn đi!" 
Lời nói của Trác Du Hiên vừa dứt, hai mắt của Thẩm Quân Dao trợn tròn nhìn thẳng vào Trác Du Hiên, như là không tin vào những gì mà Trác Du Hiên vừa nói với cô. 
Thẩm Quân Dao máy móc quay đầu lại, hai mắt Thẩm Quân Dao mở to ra nhìn chăm chăm Trác Du Hiên. 
Thẩm Quân Dao hoàn toàn ngỡ ngàng trước những gì mình vừa nghe thấy. 
Thẩm Quân Dao không ngờ rằng Trác Du Hiên lại có thể nói ra những lời như thế. 
Thẩm Quân Dao hoàn toàn không thể tin nổi, cô phải lên tiếng hỏi lại Trác Du Hiên. 
Giọng nói của Thẩm Quân Dao hoàn toàn cứng đờ, cả người không thể cử động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-vao-hao-mon/1174066/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.