“Ông cứ nói đi ạ.”
Ánh mắt của Lý Khuynh Ngang bỗng nhiên trở nên kỳ lạ:
“Thực ra, sau khi mà Lâm Chấn Xuyên qua lại với Lý Đan Hà, ông đã bí mật điều tra hắn và biết được hắn từng dính tới tiền án.”
“Tiền án?”
Ý của Lý Khuynh Ngang có nghĩa là Lâm Chấn Xuyên từng là tội phạm, Lâm Sơ Nguyệt kinh ngạc, không biết được rằng ông ta còn là con người độc ác cỡ nào nữa.
“Đúng vậy.” Lý Khuynh Ngang gật đầu chắc chắn.
“Mọi tài liệu ông giấu ở trong phòng của mẹ cháu.”
Lâm Sơ Nguyệt móc nối lại, chẳng lẽ tài liệu đó là thứ mà Lâm Phỉ Thuý đang giữ, thế sao cô ta dám nói ra được?
“Sơ Nguyệt, con người Lâm Chấn Xuyên rất độc ác, vì tiền thì cái gì cũng dám làm, ông sợ cháu sẽ gặp nguy hiểm.”
Trước đây cô vì lời hứa với mẹ nên mới không quay lại trả thù bọn họ, nhưng bọn họ lại không muốn buông tha cho cô, liên tiếp hãm hại cô và cả ông ngoại, vì thế Lâm Sơ Nguyệt quyết định không thể bỏ qua cho bọn họ được nữa.
Cô đặt tay lên tay Lý Khuynh Ngang trấn an:
“Ông ngoại, ông yên tâm đi, cháu bây giờ không còn là Lâm Sơ Nguyệt ngày xưa nữa rồi, cháu đã lớn rồi, cháu muốn bọn chúng phải trả giá vì những gì mà chúng đã gây ra cho gia đình của chúng ta.”
Lý Khuynh Ngang nhìn cô, ông nhìn thấy được trong mắt cô là ngọn lửa kiên định, một cô gái nhỏ như cô mà phải gánh trên vai trọng trách quá lớn, ông chỉ hận bản thân già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/796998/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.