“Vơ chồng với nhau rồi còn ngại cái gì chứ?”
Anh lật người đè cô xuống dưới thân, khoé môi cong lên thành một đường tuyệt đẹp. Mặc dù anh nói thế nhưng Lâm Sơ Nguyệt vẫn ngượng không thể tả được, nhất là khi vừa mới ngủ dậy anh thì điển trai thế kia còn cô lại đầu tóc bù xù, gương mặt thì sưng phù cả lên.
Tiêu Thế Tu quan sát vẻ mặt bối rối của cô, cảm thấy rất đáng yêu. Lâm Sơ Nguyệt cụp mắt nhìn sang hướng khác, đôi môi nhỏ nhắn lập tức bị anh ngậm lấy ngấu nghiến hôn.
“Ưm…”
Cho đến khi hơi thở trong ngực cô sắp bị rút hết thì Tiêu Thế Tu mới buông cô ra. Anh vuốt ve gò má nóng rực của cô, ánh mắt sâu thẳm dịu dàng.
“Bảo bối, đừng đến trường học nữa.”
“Sao vậy?” Lâm Sơ Nguyệt nhìn anh bằng ánh mắt tò mò xen lẫn chút lo lắng. Tiêu Thế Tu vuốt tóc cô, nhẹ giọng đáp:
“Nghe anh, anh sẽ thuê người tới dạy cho em.”
Anh không đảm bảo rằng cô tới trường sẽ bị bọn chúng đàm tiếu như thế nào, những lời nói đó sẽ khiến cô bị tổn thương. Ít nhất là trong khoảng thời gian này anh không muốn cô đi gặp gỡ ai cả.
…
Lâm gia.
Lâm Chấn Xuyên trở về nhà với gương mặt sầm sì không vui, ông ta còn đập vỡ một cái tách uống trà. Lý Đan Hà lại gần dùng giọng nói mềm mỏng xoa dịu ông ta.
“Chấn Xuyên, có chuyện gì thế?”
Ông ta quắc mắt, gắt gỏng trả lời:
“Nghe nói Lưu Hạ trở về rồi!”
“Lưu Hạ?” Cái tên này nghe quen quen nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-co-dau-than-y-cua-tieu-thieu-gia/796960/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.