Sáng nay Hoài An đã có thể về nhà. Khiết Băng để cô bé ở trong phòng bệnh nhờ người y tá trông nom hộ, còn mình ra quầy thu ngân để làm thủ tục xuất viện.
Cô vừa đi được một lúc, liền có một người phụ nữ tìm đến phòng bệnh. Người kia trông rất gấp gáp, gọi cô y tá ra ngoài rồi nói:
“Y tá, xin cô giúp tôi với! Mẹ của tôi ngất xỉu trong nhà vệ sinh của bệnh viện rồi.”
Cô y tá nghe người kia trình bày, rồi chần chừ một lúc lâu. Nhìn thấy An An đang ngồi trên giường đọc truyện tranh, cô ấy liền ngọt giọng dỗ dành con bé ngoan ngoãn ở lại trong phòng, sau đó thì theo phụ nữ kia đi mất.
An An lấy điện thoại của Khiết Băng, bấm số gọi cho Thẩm Hạo Khanh rồi nói với hắn rằng cô bé sắp về nhà cùng anh trai. Bé nằm quay lưng về phía cửa ra vào, cũng không biết là đang có nguy hiểm sắp sửa ập đến với mình.
“Cháu đã khỏe hẳn rồi chứ? Vậy thì hôm nào chú đến nhà chơi với cháu nhé.”
“Vâng ạ… ưm…”
Bộp!
Đầu dây bên kia bỗng truyền đến một loạt âm thanh nhiễu loạn. Thẩm Hạo Khanh có gọi đến thế nào cũng không nghe thấy tiếng trả lời của cô bé. Hắn sốt ruột, điện thoại vẫn đang kết nối nên hắn không dám tắt.
“Bé con, cháu trả lời chú đi! Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Lúc này Khiết Băng mới trở về phòng, cô nhìn cửa mở toang, giường bệnh trống trơn thì có chút hoảng. Cả cô y tá và An An đều không thấy đâu, điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/435578/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.