Buổi chiều hôm đó, Thẩm Hạo Khanh đưa Khiết Băng đến công viên giải trí. Ở đây đông người, lại tràn ngập tiếng cười, nên có lẽ sẽ tốt cho tâm trạng của cô lúc này.
Thẩm Hạo Khanh cẩn thận che chắn cho Khiết Băng khi cô bước xuống xe. Hai người dừng lại trước cổng khu trò chơi, hắn dặn cô ngồi xuống ghế đá đợi, còn mình sẽ ra đằng kia mua vé.
“Em ngồi ở đây một lát, anh đi mua vé rồi sẽ quay lại ngay.”
Khiết Băng ngồi xuống ghế đá chờ cho Thẩm Hạo Khanh đi khỏi liền đứng dậy, cô nhìn mọi người xung quanh, sau đó đi theo một đứa bé khoảng tầm năm tuổi.
Lúc Thẩm Hạo Khanh quay lại đã không thấy cô đâu. Hắn chạy khắp nơi tìm Khiết Băng, rồi liên lạc cho thuộc hạ của mình cùng tìm. Đúng lúc Sở Trạch gọi điện thoại đến hỏi thăm tin tức hai người, liền nhận được thông tin Khiết Băng mất tích trong công viên giải trí.
“Được, bây giờ tôi sẽ lập tức đến đó.”
Thẩm Hạo Khanh vẫn đang tích cực tìm Khiết Băng, tâm tư dần trở nên rồi bời. Hắn thật sự rất hối hận vì đã để cô lại một mình, càng lo lắng Khiết Băng sẽ tìm cách bỏ trốn khỏi mình.
“Khiết Băng, em ở đâu?”
Thẩm Hạo Khanh đi khắp nơi trong công viên, không ngừng gọi lớn tên cô. Hắn còn cho mọi người xem ảnh chụp Khiết Băng, hi vọng sẽ có người gặp qua cô gái nhỏ.
Nhưng kết quả đều vô vọng…
…
Khiết Băng chăm chú nhìn đứa bé trai đang ăn kẹo mút, khóe môi bất giác mỉm cười hạnh phúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/435552/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.