Thẩm Hạo Khanh sững người, bàn tay vò chặt tờ giấy trong tay, ném mạnh xuống đất. Cảm giác đau nhói xen lẫn với sự tức giận trong lòng, mọi việc diễn ra quá đột ngột, nhất thời hắn không thể chấp nhận được.
Hắn cứ nghĩ Khiết Băng yêu hắn, cô nhất định sẽ cầu xin hắn, cứu vãn cuộc hôn nhân này. Nhưng sự thật bày ra trước mắt, lẽ nào Thẩm Hạo Khanh đã nhầm?
“Khiết Băng, lần này xem ra em đã hạ quyết tâm rồi.”
Sở Trạch đuổi theo đằng sau, bấy giờ mới đến nơi. Anh dựa vào cánh cửa phòng khách, thở gấp:
“Hừ, miệng thì nói không quan tâm đến, nhưng vừa nghe thấy tin tức liên quan đến Khiết Băng thì sốt sắng hơn ai hết.”
“Đúng là tự lừa dối bản thân mình!”
Sở Trạch nhìn thái độ tức giận của hắn, rồi chú ý đến tờ giấy bị vo tròn nằm lăn lóc trên sàn. Anh nhặt lên, mở ra xem nội dung bên trong.
Ba chữ “đơn ly hôn” trên tiêu đề cũng đủ để Sở Trạch hiểu ra tất cả.
“Hạo Khanh, cậu định làm thế nào?”
“Tìm cô ấy!” Hắn quả quyết.
Nói thì dễ lắm nhưng tìm bằng cách nào? Khiết Băng đã muốn ly hôn với hắn, nhất định sẽ nghĩ cách để Thẩm Hạo Khanh không tìm ra mình.
“Tôi nghĩ sẽ không dễ dàng đâu.” Sở Trạch nói.
Thẩm Hạo Khanh nhướng mày, đôi mắt nhìn thẳng vào anh, tự tin nói:
“Tôi tự có cách khiết Ninh Khiết Băng chủ động quay về.”Sau khi Khiết Băng dọn khỏi nhà họ Thẩm, cô tìm một phòng trọ nhỏ, tạm sống qua ngày. Về tương lai lâu dài, kỳ thực cô vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/435535/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.