🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời mưa như trút nước, Khiết Băng đẩy mạnh cửa xe xông ra bên ngoài. Cao Minh Viễn vội đuổi theo cô, giữa màn mưa lạnh buốt, ghì chặt người con gái kia vào lòng.

“Buông ra, anh buông tôi ra…”

Mặc cho Khiết Băng vùng vẫy, liên tục đấm mạnh vào lưng hắn, Cao Minh Viễn vẫn ôm lấy cô cứng ngắc. Mưa tuôn trắng xóa mặt đường, lạnh thấu xương thấu tủy. Khuôn mặt Khiết Băng ướt nhòa nước mắt, cả người run rẩy vì lạnh. Cô nấc nghẹn lên từng tiếng, một hồi lâu thì không còn sức phản kháng lại.

“Khiết Băng, đừng sợ, đừng sợ… Có tôi ở đây rồi.”

Cao Minh Viễn dịu dàng xoa làn tóc ướt, chầm chậm nói từng câu an ủi. Cô khóc đến kiệt quệ sức lực, dần dần ngất lịm đi trong vòng tay của hắn.

Người đàn ông kia đưa Khiết Băng về nhà của mình, suốt đêm túc trực bên giường, lau mồ hôi trên trán cho cô. Trong cơn mê man trôi dạt về miền ký ức, cô nhớ đến người anh trai của mình.

Đã từ rất lâu rồi, khi ấy có hai đứa trẻ cùng nhau đi chơi công viên. Người anh căn dặn em gái ngồi yên một chỗ, đợi cậu bé đi mua kem trở về. Nhưng rồi cậu bé ấy ham chơi, mải mê đi theo đoàn người của gánh xiếc mà quên mất em gái mình. Cô bé cứ đợi mãi, đợi mãi, cuối cùng vẫn không thể gặp lại anh trai mình…1





“Anh trai… anh đang ở đâu, đừng bỏ rơi em… hức…”

Ai cũng bỏ rơi Khiết Băng, cả cha mẹ, anh trai và cả Thẩm Hạo Khanh nữa. Không một ai giữ đúng lời

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-cho-chi-tham-thieu-anh-nhan-nham-nguoi-roi/435517/chuong-26.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.