Phó Ngữ Tịch tỉnh lại, đôi mi khẽ chớp chớp mất cái, mùi thuốc khử trùng sộc thẳng vào mũi cô khiến cô nhíu mày đầy khó chịu, đôi mắt tròn xoe nhìn mọi thứ xung quanh, chỉ một mình cô trong phòng bệnh không còn ai nữa cả.
Ngữ Tịch ngồi dậy, cô nhẹ nhàng tháo ống truyền nước trên tay mình ra, bước chân nhỏ đặt xuống nền nhà lạnh buốt khiến cô có chút rùng mình.
Cô bước ra liền gặp y tá đang đi ngang.
“ Cô y tá! Tôi có thể hỏi một chút không ạ? ” Ngữ Tịch vô cùng lịch sự giọng nói lại vô cùng êm tai.
“ Có chuyện gì sao chị? ” Y tá dừng chân nhìn cô gái nhỏ nhắn đáng yêu trước mắt.
Phó Ngữ Tịch mỉm cười gật đầu “ Tôi có thể xuất viện không ạ? Thanh toán tiền viện phí ở đâu vậy cô y tá ”.
Y tá mỉm cười nhìn cô “ Có thể xuất viện rồi đấy ạ chị chỉ bị cảm một chút thôi, tiền viện phí phòng này đã được thanh toán luôn rồi ”.
Cô ngây người một chút rồi mới gật đầu cảm ơn y tá, cô không mang gì đến cả, nên chỉ mang thân xác này về, chân còn chẳng có dép, bước chân của cô vô cùng chậm rãi.
Phó Ngữ Tịch vừa đi vừa nhìn ngắm phố xá một chút, cảm thấy thành phố này thật náo nhiệt, nhưng họ lại quá hờ hững với nhau, bất giác cô nghe được tiếng cún con sủa.
“ Gâu...gâu...gâu ”.
Cô quay đầu nhìn ngó để tìm kiếm nơi phát ra tiếng sủa, đập vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-2/2663628/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.