Sáng hôm sau Ngữ Tịch xuất viện nhưng anh không đến, cô cũng có thể tự về được rồi, cô nhớ lại địa chỉ mà anh đã nói, liền nói với bác tài xế.
Về đến nhà Ngữ Ngữ đã ở ngoài đợi cô sẵn, chú chó nhỏ vui mừng chạy nhào vào trong lòng cô mà vùi mình vào người cô, lúc này Dư Nghi cũng từ trong nhà bước ra cô ta không mấy vui vẻ, thậm chí sắc mặt cũng rất khó coi.
Dư Nghi lên tiếng nhìn cô “ Cảnh Nghiêm nói chị chuẩn bị đi, một chút nữa phi cơ đến sẽ đưa chị về thành phố A, tôi và anh ấy sẽ ở lại giải quyết công việc ”.
Ngữ Tịch gật đầu không nói, nhưng trong đầu lại hiện lên suy nghĩ bản thân làm liên lụy đến anh nên anh không muốn cô ở lại, như vậy cũng tốt cô về thành phố A đợi anh về, dù sao ở đây cũng không quen đường lại sợ gặp chuyện nữa mất.
Ôm lấy Ngữ Ngữ lên phòng cô cầm lấy vali dù sao cũng chưa mang quần áo ra, quần áo trên người cô là Lion cho người mang đến, vậy nên không cần phải sắp xếp lại quần áo rồi mang đi.
*
Nhưng mãi đến khi cô về thành phố A, anh cũng chưa từng gọi về, cả một căn biệt thự to lớn chỉ có một mình cô và Ngữ Ngữ. Mỗi ngày cô đều cùng Ngữ Ngữ đều đi đến công viên thú cưng để chơi.
Hình như Ngữ Ngữ cũng rất thích nơi đó, mỗi lần đến nó đều vui vẻ chạy nhảy không ngừng.
Về nhà cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-2/2663619/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.