Đường Cảnh Nghiêm vậy mà cho người giam giữ cô, còn không cho cô bước ra khỏi cửa nửa bước, ngay cả Ngữ Ngữ cũng không được ở gần cô, Ngữ Tịch ngày một cứ trôi vào tuyệt vọng như vậy.
Không thể đến tiễn Nhất Lan cô đã nhắn tin xin lỗi.
Không được gặp Ngữ Ngữ khiến cô rất bất an, ngày ngày đều bất an, sợ Uyển Thanh sẽ không đối tốt với Ngữ Ngữ của cô, cô thật sự rất sợ cô ta ghét A Ngữ của cô như vậy liệu có làm hại A Ngữ không?
Tại sao Đường Cảnh Nghiêm không dứt khoát đề nghị ly hôn? sao anh lại không dứt khoát giết chết cô mà lại giam cầm cô theo kiểu này?
Ngữ Tịch nhìn bầu trời qua khung cửa sổ nhỏ, cảm thấy hôm nay bầu trời có chút u ám.
Trong lòng dâng lên cảm giác không lành.
Cánh cửa phía sau lưng cô đột nhiên bật mở, Ngữ Tịch quay đầu lại nhìn thấy Uyển Thanh hôm nay không đi làm mà ở nhà còn đang đứng nhìn cô nở nụ cười quái dị.
Cô ta rốt cuộc là muốn cái gì?
“ Bắt cô ta mang ra ngoài cho tôi ” Giọng cô ta cao vút.
Hai người đàn ông phía sau cô ta tiến đến gần cô, Ngữ Tịch bất giác cảm giác không lành cô lùi lại, nhưng phía sau đã là cửa sổ.
“ Uyển Thanh cô muốn làm gì? mau thả tôi ra ” Ngữ Tịch ánh mắt sợ hãi nhìn cô ta, cô dẫy dụa hét lên.
Nhưng cô ta nhìn cô thông thả nói “ Muốn làm gì sao? tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-2/2663599/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.