Trong lòng Đường Cảnh Nghiêm chỉ có Phó Ân Lâm là người chiếm vị trí cao nhât, Ngữ Tịch chỉ là anh có chút thương hại dành cho cô, anh luôn cho rằng như vậy. Một tháng nữa Phó Ân Lâm sẽ quay về, lúc đó anh và Ngữ Tịch sẽ kết thúc.
Cô cũng không phải kẻ ngu ngốc mà không nhìn ra được A Ngữ đi rồi không quay về nữa, chỉ là cô cảm thấy muốn lợi dụng anh, được anh thương hại một chút, lưu luyến một chút vì không biết lúc nào chị Ân Lâm sẽ về.
Chị ấy về rồi cô sẽ biến thành người vô gia cư, không có nhà, không có người thân, cũng chẳng còn ai bên cạnh. Như vậy từ bây giờ cô có nên ra ngoài đi làm, dành dụm một chút sau này có thể mua một căn nhà nhỏ, không lấy chồng nếu được sẽ nhận vài đứa bé bất hạnh về nuôi, như vậy cũng thật tốt.
Dạo gần đây Đường Cảnh Nghiêm đối với cô rất tốt, cũng rất thường xuyên về nhà ăn cơm tối, còn cho cô một căn phòng mới, trong lòng có chút cảm kích.
“ Cảnh Nghiêm! Anh cảm thấy em nấu món nào là ngon nhất? ” Ngữ Tịch không động đủa, cô nhìn anh có chút mong đợi.
“ Là sườn xào chua ngọt và canh cải ngọt ” Đường Cảnh Nghiêm như đã quen rồi nên vô cùng bình thản trả lời.
Cô mỉm cười khẽ gật đầu “ Ừm! Anh ăn nhiều một chút, cafe cũng chỉ được uống buổi sáng một chút thôi ” cô bên cạnh luyên thuyên.
Anh có chút khó chịu lúc này mới đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-2/2663594/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.