Quay về thực tại.
Cô vẫn ngồi, chăm chú chỉ anh món này món kia, món nào là vừa mới học nấu, món nào là đã rất rành công thức. Đường Cảnh Nghiêm có chút liếc mắt nhìn cô nhưng rồi cũng không nói gì nữa.
“ Nè nè! Cảnh Nghiêm có phải anh cảm thấy chị gái em rất tốt không? ” Ngữ Tịch đột nhiên lên tiếng.
Anh đột nhiên dừng lại động tác nhìn cô “ Ngữ Tịch em không có tư cách nhắc cô ấy trước mặt tôi, nếu cô ấy không tốt đã không để tôi kết hôn với em ” lạnh lẽo đi mấy phần người, buổi tối của anh đột nhiên bị phá bỏ như vậy.
Đúng như những gì cô nghĩ, đúng là chị ấy thật tốt, thậm chí còn rất tốt trong mắt anh, đáng lẽ không nên hỏi vì trong mắt anh cô lúc nào cũng là người không biết điều leo lên giường anh rễ của mình.
“ Em cảm thấy chị ấy rất tốt, đáng lẽ lúc đó không nên làm như thế. Thật lòng xin lỗi hai người ” Phó Ngữ Tịch mỉm cười cúi đầu xuống trước mặt anh.
Dáng vẻ này của cô khiến anh sững người, rốt cuộc cũng không nhận ra đây là loại dáng vẻ gì, nhưng trong lòng lại có chút nhói đau, không chịu được khi nhìn Phó Ngữ Tịch như vậy.
Đường Cảnh Nghiêm xoay lưng rời đi, anh không muốn ở đây nữa, nhưng ở phía sau lại vang lên tiếng nói trong trẻo, lại có chút ý muốn cầu xin, cũng có chút hi vọng.
“ Nếu chị Ân Lâm quay về, trước khi ly hôn anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-2/2663592/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.