Buổi tối đúng là Đường Cảnh Nghiêm về thật, cô cũng đã làm xong bữa tối đợi anh về, dáng vẻ của Ngữ Tịch đúng là một người vợ thật thụ, cô mỉm cười chào đón anh.
Đường Cảnh Nghiêm nhìn cô mỉm cười, nhìn trên bàn ăn những món ăn bắt mắt, đều là những món anh thích, cô đã nấu sẵn đợi anh về, nụ cười cô vẫn duy trì trên môi không thay đổi.
“ Anh về rồi, rửa tay rồi hẳng dùng bữa ” Ngữ Tịch nhìn anh cô lên tiếng, lời nói vô cùng dễ nghe, nhìn anh mỉm cười.
Anh đi lại bồn rửa chén, mở vòi nước rửa tay ngay tại bếp mà không cần quay về phòng, cô vừa nhìn vừa bật cười không phải như vậy chứ, nhưng mà Đường Cảnh Nghiêm lại không bao giờ bỏ được tính vứt đồ lung tung.
Cô cầm lấy áo vest của anh trên tay chậm rãi lên tiếng “ Cảnh Nghiêm! Không được vứt đồ lung tung ” cô nhìn anh nhíu mài, anh như vậy đến lúc muốn tìm đồ lại không biết tìm ở đâu.
Nhưng lại hi vọng sau này Phó Ân Lâm có thể giúp anh ấy thay đổi những thói quen xấu một chút, cô không thể bên cạnh anh cả đời.
Nghĩ đến đó đột nhiên Ngữ Tịch bừng tỉnh, bọn họ tất nhiên có thể thay đổi nhau rồi, chỉ có cô mới không thay đổi được anh thôi.
Đường Cảnh Nghiêm ngồi vào bàn ăn, anh gắp ăn từng món một, hình như đã quen khẩu vị rồi, ở công ty anh không ăn được những món ở đó, chỉ có thể ăn những món của cô nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-thay-2/2663589/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.