Từ trước đến nay Cố Trường Quân chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Hắn chăm chú nhìn nàng.
Tại sao nàng lại nói lời kỳ lạ như vậy.
Mà càng kỳ lạ là vì sao mình không quát mắng nàng mà bắt đầu suy nghĩ theo những lời này của nàng?
Không muốn nàng thành hôn, không có nàng an ủi chăm sóc, bệnh tình của lão phu nhân có tái phát không?
Trần thị quản lý nội trạch, cần người giúp đỡ đáng tin, nàng đã làm rất quen rồi, tính toán quản lý công việc, sắp xếp nội viện, đón đến tiễn đi, yến khách tham dự. Nàng đi, những chuyện này sẽ rơi lên đầu một mình Trần thị, Cố Lân còn nhỏ, Trần thị lại phải bận lòng chăm sóc, cũng sẽ rất mệt mỏi đúng không?
Mà những canh giải rượu đưa tới trong đêm, các món ăn điểm tâm tinh xảo trên bàn ăn, trung y mềm mại vừa người trong áo ngoài của hắn, cũng đều rời đi theo nàng, mà biến mất ở ngôi nhà này.
Những tiếng cười nói trên gia yến, bóng dáng đẩy xích đu trong hoa viên, nữ hài đỏ vành mắt co rúc lại không dám tranh cãi với hắn trong Bách Ảnh Đường...
Cố Trường Quân mím môi, đã không thể ngừng suy nghĩ chạy đến hướng kỳ lạ.
Cô nương trước mặt cũng không thể bị hắn tùy ý gọi tới Bách Ảnh Đường mặc hắn khiển trách nữa.
Trừ đó ra, còn có cái gì?
Chút cảm xúc thất vọng mất mát trong lòng là gì?
Cố Trường Quân không dám nghĩ thêm nữa.
Nhưng môi mỏng không chịu khống chế mà khẽ mở, hắn nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của mình.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-tam-thuc/1146105/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.