Chu Oanh trở lại Thanh La Uyển, sau khi tắm rửa đi ngủ, gương mặt vẫn còn nóng lên.
Cố Trường Quân nói chưa từng xảy ra chuyện gì, thuốc đó gây ảo giác, tất cả xấu hổ cũng chỉ do tự nàng nghĩ ra... Thật sự là vậy sao?
Vậy tại sao y sam của nàng đều ướt đẫm.
Cố Trường Quân nói rằng “Ngươi say rượu trượt chân, không cẩn thận ngã vào trong thùng”.
Lâm thái y đó nói cũng không phải giả?
Chỉ là bị lạnh thôi, cẩn thận nghỉ ngơi thì sẽ hết bệnh.
Mỗi một chữ, nàng đều cảm thấy không chân thật.
Nhưng vẻ mặt của hắn dửng dưng như vậy, giọng nói chắc chắn như vậy, mà hắn hỏi ngược lại: “Ta có lý do gì để lừa gạt ngươi?”
Chu Oanh hoang mang.
Nên tin hắn hay là tin trí nhớ của mình không hoàn chỉnh?
Hắn nhìn ra vẻ do dự của nàng, không khỏi thả thuốc mạnh: “Hay là ngươi cảm thấy, Cố Trường Quân ta nhàm chán đến mức này?”
Chu Oanh nghẹn lời.
Nàng biết Cố Trường Quân rất bận rộn, một tháng có năm sáu ngày có thể về nói chuyện một lúc với lão phu nhân trước đêm khuya đã xem là tốt rồi, từ trước đến nay hắn kiệm lời, cần gì bỗng dưng nói những lời này? Hắn có lý do gì lừa nàng, an ủi nàng? Là thấy dáng vẻ tồi tệ của mình, sợ khiến lão phu nhân lo lắng, mới không thể không nhắc câu.
Hắn lại cần gì phải an ủi nàng? Ở vị trí của hắn, nếu không phải vì lão phu nhân, thì cần gì?
Chu Oanh không biết nên nói gì.
Cố Trường Quân lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-tam-thuc/1146103/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.