Nguyễn Lan nghe thấy liền hét lên:
“ thấy chưa? Tôi nói mà, Con bé đã về đây mà mấy ông không tin”
Cảnh sát định nói thêm điều gì thì Lôi Tiến kéo Nguyễn Lan vào nhà. Cảnh sát cũng rời đi, anh tôi nghe thấy xác Huỳnh Ngọc Ánh mất tích, đôi mắt anh tôi đỏ hoe, anh lặng lẽ quay lưng bỏ đi. Tôi nhìn bóng lưng anh mà thấy xót xa, lúc này, cô gái nhường đường cho tôi xì xầm với người bên cạnh.
“ bà nói nhà này giống có ma không? Xác chết cũng mất tích, đâu trùng hợp vậy!”
cũng mất tích? Ý chị là gì?” Tôi liền hỏi
‘nhà này nhà của Tuyết Tình, hồi đó nó chết, xác nó cũng biến mất, tui nói có phải Rắn Thần bên thôn Thủ Xà lấy đi không nữa!” Cô ấy trả lời tôi
Nếu nói đến Rắn Thần lấy xác Tuyết Tình cũng có thể nhưng cô Ngọc Ánh không lí nào.
Tôi về đến nhà, tháo lá bùa dán trên gương ra, tôi ngồi trước gương đợi Tuyết Tình xuất hiện. Nhưng cô ấy không đến, tôi mở thẳng cửa sổ ra ngồi đợi, thì nhìn thấy một hình dáng cô gái rất giống cô Ngọc Ánh cứ đi lang thang trong đêm. Tôi cố gắng nhìn thật kỹ vì sợ tôi hoa mắt, đột nhiên cái bóng đó đứng lại, tôi có chút sợ hãi, thì nó ngước lên nhìn tôi, hai mắt giao nhau, tôi sợ rụng
cả người, đó là Ngọc Ánh, cô ấy lảo đảo đi về phía tôi, và leo qua tường nhà, lao thẳng vào sân, tôi hốt hoảng đóng cửa sổ lại. Thì thấy dòng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3746350/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.