Tôi nghe tiếng gào thét của cô và Thanh Thanh, tôi lập tức chạy thẳng ra cửa, vừa bước ra cửa, cảm giác lạnh buốt truyền đến, tôi biết Long Minh Uyên đang nối giận, tôi chạy thăng xuống nhà thì thấy anh đang bóp cổ cô tôi, hai chân cô tôi lơ lửng trên không trung, mặt cô đỏ bừng và bờ môi tím tái, Thanh Thanh trốn phía sau ghế sofa toàn thân rung rẩy, tôi sợ Long Minh Uyên sẽ giết chết cô tôi, nếu như thế thì anh sẽ bị trời phạt, tôi vội vàng chạy đến nắm lấy tay anh.
"Long Minh Uyên, đừng giết cô em" tôi hét lên
Long Minh Uyên đôi mắt giận dữ nhìn cô tôi, anh dường như không nghe thấy lời tôi vậy. Cô tôi đang dần mất SỨC.
"Long Minh Uyên, đừng giết cô em, xin anh đấy, chồng ạ" tôi hoảng hốt vì nếu cô tôi chết anh sẽ phải đối mặt với những hình phạt đau đớn, tôi tìm mọi cách để anh bình tĩnh lại.
Nhiệt độ phòng dần tăng lên, Long Minh Uyên đôi mắt từ giận dữ đến bất ngờ sau đó là bối rối.
anh buông cô tôi ra, Thanh Thanh liền chạy đến kéo cô tôi sang một bên, mặt Long Minh Uyên đỏ bừng lên
"em... em lúc nãy gọi anh là gì?" Long Minh Uyên ngượng ngạo hỏi
một con rồng khá dể dụ, chỉ đơn giản một từ chồng cũng có thể khiến anh nguôi giận. Tôi rất ngượng ngùng nhưng khi tôi nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của cô tôi và Thanh Thanh, tôi muốn họ biết được tôi cũng không phải là người dể ăn hiếp.
"chồng!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3740320/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.