🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tôi nghe tiếng gào thét của cô và Thanh Thanh, tôi lập tức chạy thẳng ra cửa, vừa bước ra cửa, cảm giác lạnh buốt truyền đến, tôi biết Long Minh Uyên đang nối giận, tôi chạy thăng xuống nhà thì thấy anh đang bóp cổ cô tôi, hai chân cô tôi lơ lửng trên không trung, mặt cô đỏ bừng và bờ môi tím tái, Thanh Thanh trốn phía sau ghế sofa toàn thân rung rẩy, tôi sợ Long Minh Uyên sẽ giết chết cô tôi, nếu như thế thì anh sẽ bị trời phạt, tôi vội vàng chạy đến nắm lấy tay anh.

"Long Minh Uyên, đừng giết cô em" tôi hét lên

Long Minh Uyên đôi mắt giận dữ nhìn cô tôi, anh dường như không nghe thấy lời tôi vậy. Cô tôi đang dần mất SỨC.

"Long Minh Uyên, đừng giết cô em, xin anh đấy, chồng ạ" tôi hoảng hốt vì nếu cô tôi chết anh sẽ phải đối mặt với những hình phạt đau đớn, tôi tìm mọi cách để anh bình tĩnh lại.

Nhiệt độ phòng dần tăng lên, Long Minh Uyên đôi mắt từ giận dữ đến bất ngờ sau đó là bối rối.

anh buông cô tôi ra, Thanh Thanh liền chạy đến kéo cô tôi sang một bên, mặt Long Minh Uyên đỏ bừng lên

"em... em lúc nãy gọi anh là gì?" Long Minh Uyên ngượng ngạo hỏi

một con rồng khá dể dụ, chỉ đơn giản một từ chồng cũng có thể khiến anh nguôi giận. Tôi rất ngượng ngùng nhưng khi tôi nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của cô tôi và Thanh Thanh, tôi muốn họ biết được tôi cũng không phải là người dể ăn hiếp.

"chồng!" Tôi nhe răng cười rồi nhón gót hôn nhẹ lên má anh. Long Minh Uyên gương mặt đỏ như trái táo, bối rối quay qua một bên.

Tôi nhân lúc anh không nhìn thấy, gương mặt tức giận, ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía cô tôi và Thanh Thanh, tôi muốn họ biết được chồng tôi là ai.

Cô tôi và Thanh Thanh càng khiếp nhìn về phía tôi, Long Minh Uyên đeo lại cho tôi vảy rồng, cơ thể tôi đã trở lại như trước, lúc này, cô tôi mới nhận ra Long Minh Uyên là ai.

"Long... Long Vương" cô tôi rung rẩy thốt lên hai từ

tôi đoán không sai, Âu Dương Trấn đã nói với cô tôi về sự tồn tại của Long Minh Uyên, và họ đã bày mưu khiến

Long Minh Uyên bị thương và bắt tôi tới đây.



" dám bày mưu tính kế hãm hại vợ ta, không giết ngươi không thể khiến thủỷ tộc nguôi giận" Long Minh Uyên lạnh lùng nói

"xin Long Vương tha cho mẹ con tôi, chúng tôi cũng là bất đắc dĩ, chúng tôi không muốn, là Âu Dương Trấn hắn đã dạy chúng tôi" cô tôi không ngừng quỳ lạy.

" Bất đắc dĩ, cô là cô ruột của con, sao cô lại có thể bắt con gả cho con ma đó" tôi giận dữ nhìn cô

" hắn không phải ma!" Long Minh Uyên nói

"sao?" Tôi bất ngờ.

" hắn là hồ ly, là hồ ly" Thanh Thanh hoảng sợ

"hắn muốn cưới em làm vợ, nên.. nên" Thanh Thanh nắm lấy chân tôi, nhưng lần này tôi liền lùi lại, đối với mẹ con họ, tôi rất đề phòng.

" đừng nói như cô vô tội, cô gả cho hắn cũng chỉ để chuộc tội" Long Minh Uyên nói xong nắm tay tôi rồi chuẩn bị rời đi.

Cô tôi hốt hoảng ôm chầm lấy chân Long Minh Uyên, Thanh Thanh quỳ lạy dưới chân tôi.

" đừng đi, cầu xin hai ngừoi, cầu xin hai người hãy cứu chúng tôi"

"chị ơi, em có lỗi với chị, em xin lỗi, nhưng... chị tha lỗi cho em.. giúp em với.. chị ơi.. em xin chị" Thanh Thanh đập đầu xuống đất, không ngừng quỳ lạy, tôi không muốn nhìn thấy mẹ con họ nữa, nên nhẹ nhàng kéo tay Long Minh Uyên

"chúng ta đi thôi" tôi bảo

Long Minh Uyên cũng không màn đến họ, cô tôi ôm chặt lấy chân Long Minh Uyên.



"Long Vương tha lỗi, ngài là thần linh, ngài phải cứu độ chúng sinh, ngài không thể thấy chết không cứu, tôi hứa tôi sẽ cúng trả lễ, ngài muốn gì, tiền bạc, thức ăn, hay cô gái, tôi có tiền, tôi sẽ cúng thật nhiều cô gái đẹp cho ngài, nếu ngài thấy thích, cưới con gái tôi nó đẹp hơn Thịnh Hạ rất nhiều, biết ăn mặc, biết trang điểm tướng tá lại đẹp, ngài sẽ thích nó, ngài cưới nó cũng được, chỉ cần ngài thích tôi sẽ tìm tất cả mỹ nữ cho ngài" cô tôi không ngừng nói

tôi càng nghe càng tức nhưng tôi vẫn chú ý đến phản ứng của Long Minh Uyên, quả thật Thanh Thanh đẹp hơn tôi rất nhiều, mặc trên người những bộ đồ hàng hiệu cao cấp, mái tóc ống mượt, thân hình đầy đặn, tôi là con gái cũng ngưỡng mộ huống chi một chàng trai, không ai có thể cưỡng lại.

Long Minh Uyên không chút phản ứng gì, Thanh Thanh lập tức ôm lấy chân Long Minh Uyên, cố tình ôm chặt vào, khiến phần trước dựa sát vào chân Long Minh Uyên, vì quá to nên kề sát vào, phần trước căng tròn lên, tôi nhìn thấy tức giận tay nắm chặt tay của Long Minh Uyên, trừng mắt nhìn Thanh Thanh.

Ánh mắt tôi nhìn về phía Long Minh Uyên, anh đang nhìn tôi, đôi mắt anh dịu dàng và mang đầy hạnh phúc, anh nhìn tôi mỉm cười.

Một nguồn sức mạnh phát ra từ người anh, cô tôi và Thanh Thanh bị hất văng ra xa, tôi cũng bị ảnh hưởng người tôi bị hất về sau thì Long Minh Uyên ôm chặt eo tôi, vì bị anh kéo mạnh nên lúc đứng vững mặt tôi kề sát mặt anh.

" cẩn thận" anh dịu dàng nói

tôi ngại ngùng gật đầu, phản ứng lúc nãy của anh khiến lòng tôi bối rối, hắn đang cố tình gạ tôi chăng.

"Ta chỉ có một người vợ, đó là Thịnh Hạ, nếu hai ngươi còn dám nói những lời vô lễ, cẩn thận ta lột da của các ngươi" Long Minh Uyên lạnh lùng nhìn Thanh Thanh.

Thanh Thanh toàn thân rung rẩy không dám cải lại, cô tôi muốn tiếp tục cầu xin nhưng cô nhìn thấy Long Minh Uyên đang nổi giận, cô chỉ có thể bật khóc.

Long Minh Uyên đưa tôi rời khỏi, lúc đi khỏi nhà tôi có cảm giác ai đó đang nhìn về phía tôi.

"phụt"

Long Minh Uyên nhẹ nhàng hất tay, thì ngay cột đèn chạy ra hai có bóng đang bóc cháy, tôi tưởng rằng Long Minh Uyên đã giết người, nhưng khi tôi nhìn lại thì thấy hai bóng đen đó là hai người giấy, chúng đã thành tro nằm ngay trên đường.

"người giấy, sao lại có người giấy ở đây?" Tôi vô cùng sợ hãi

"xem ra tên Âu Dương Trấn đang quan sát em" Long Minh Uyên nhìn chằm chằm vào người giấy và nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.