Đôi mắt tôi gập lại với nhau như những người mắt lé, tôi nhìn theo khói nhang và không ngừng bướv đi. Hàng xóm thấy tôi như vậy không nghi ngờ gì họ lập tức tránh xa tôi ra, những trẻ em ngồi chơi bên lề bị người lớn kéo vào nhà khóa cửa lại. Tôi tiếp tục đi về phía trước cho đến khi ra tới đầu thôn, phía trước là biển. Tôi vừa bước đi vừa sợ hãi, trong lòng tôi không ngừng cầu nguyện đừng ra biển, nhanh chỉ cháy được một nửa, nếu thật sự đi ra biển thì có lẻ tôi bị dìm chết nhang cũng chưa tắt.
Khi thấy khói nhang di chuyển về bờ, lòng tôi nhẹ nhõm, tôi tiếp tục đi về phía trước.
" bé rắn!" Tiếng thanh niên gọi tôi
Tôi không dám quay đầu cũng không dám dừng lại, khói nhang cứ bay về phía trước tôi sợ tôi sẽ bỏ lỡ một hướng nào đó.
" thật là bé rắn rồi" thanh niên đó chạy đến trước mặt tôi.
Đó là Lâm Minh Tuấn, cậu bạn thân từ nhỏ của tôi, cậu ấy thường hay ăn hiếp tôi. Hay giành đồ chơi của tôi nhiều lúc đánh tôi khóc, anh tôi nhiều lần đánh lộn với cậu ấy.
"nghe nói mày gả cho Long Vương hả?" Lâm Minh Tuấn nhìn tôi như nhìn chú hề.
" con mắt mày trở lại bình thường kìa, mày làm phẩu thuật hay là gả Long Vương kêu Long Vương giúp đỡ" Lâm Minh Tuấn tiếp tục cười nhạo.
Tuy lòng tôi rất tức giận nhưng tôi cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, tay tôi nắm chặt đồ trên tay, Lâm Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736286/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.