Tôi nắm chặt tay anh và không ngừng lắc đầu, tôi như một chú mèo con bị người khác ăn hiếp cúi đầu vào người chủ nhân vậy. Anh tôi dịu dàng sờ đầu tôi và nói với cô Âm : "hay để con vào trong ạ?"
" không được, hiện giờ bà ấy cần là bé Hạ, nó phải vào trong đó để bà ta yên tĩnh lại mới có thể bắt bà" cô Âm trong ba lô kéo ra một sợi dây đỏ.
Tuy tôi rất sợ nhưng không còn cách nào khác, tôi cầm chặt vảy rồng và từ từ bước vào phòng.
Lúc nãy tiếng đập cửa rất lớn nhưng kỳ lạ thay khi tôi tới gần thì tiếng đập cửa đã yên tĩnh, tôi cầm chặt chốt cửa hết một hơi thật sâu rồi từ từ mở cửa đi vào.
"két" tiếng mở cửa khiến tôi nổi da gà
tôi đứng ngoài cửa nhìn vào trong thì không thấy bóng dáng bà nội Quốc Tài đâu, trong phòng tôi trống rỗng yên tĩnh tới lạ thường. Tôi từ từ bước vào trong, tôi quan sát từng góc cạnh trong căn phòng của mình, xung quanh không có ai cả. Cho đến khi tôi buông tay cánh cửa ra, thì cánh cửa như bị gió thổi đóng cửa rất mạnh.
Tôi quay qua thì thấy bà nôi Quốc Tài đang bám trên cánh cửa, tròng đen của bà đã xuống được một nửa, tôi nhớ rất rõ cô Ẩm từng nói khi tròng đen bà xuống hết thì bà sẽ thành Quỷ.
Bà treo ngược người như một con nhện bám sát cánh cửa, tuy miệng bà đã bị may nhưng bà vẫn có thể thoát ra tiếng cừoi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3736285/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.