Chương trước
Chương sau
Tôi nhìn thấy đầu cô ấy lăn trên đất, từ từ lăn đến chân tôi, cô ấy nhìn tôi chằm chằm tôi không dám nhìn vào mắt cô ấy, ánh mắt giao nhau tôi sợ cô ấy sẽ bám theo tôi.

Tôi giả vờ không biết nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ, cái đầu cô ấy cứ nằm dưới chân tôi và không ngừng gọi

“ vợ Long Vương, vợ Long Vương” tiếng cô ấy khiến tôi rợn gai óc.

“ con đi đâu đấy!” Bác tài xế hỏi tôi

“ con đi chùa” tôi chỉ đơn giản trả lời

“ chùa Pháp Long hả?” Bác tài xế hỏi

“ sao bác biết?” Tôi ngạc nhiên hỏi

“ đi hướng này chỉ có thể đi chùa Pháp Long thôi” bác tài xế cười bảo

tôi cuối đầu mỉm cười thì thấy cái đầu cô gái đang dưới chân tôi, nhìn tôi mỉm cười, tôi lập tức quay đầu nhìn nơi khác.

“ con tới đó đừng tin bất cứ ai, và nhớ kỹ trước trời tối phải tới chùa” bác tài xế bảo

Tôi không hiểu bác tài xế có ý gì chỉ đơn giản nghĩ là trời tối trên núi nguy hiểm nên bác tài xế lòng tốt nhắc nhở. Nhưng tôi đã hối hận vì suy nghĩ của tôi đã quá đơn giản.

Lúc xe chạy qua cầu, trời mưa rất to gió rất mạnh, nguyên chiếc xe cứ lắc qua lắc lại như muốn lật xuống biển, sắc mặt mọi người ai cũng căng thẳng, những đứa trẻ trên xe khóc càng to hơn, chỉ trong chóc lát mọi thứ rối tung lên.

Lúc này đứa trẻ trong tay cô gái không đầu đột nhiền cười khanh khách, tôi quay qua thì nhìn thấy cô gái đang dùng một đôi mắt của ai đó cho đứa bé chơi đùa.



“ ầm, ầm”

âm thanh điếc tai từ phía trước vang tới, tôi nhìn thấy những chiếc xe ở phía trước không ngừng lùi lại, chỉ nghe thấy tiếng hét ở phía trước

“ lùi lại, sập cầu , mau lùi lại” vô số tiếng hét vang lên.

Bác tài xế nghe vậy lập tức lùi xe về phía sau, tôi đưa đầu ra cửa sổ nhìn những chiếc xe hét lớn

“ lùi lại, sập cầu, mọi người mai lùi lại”

Những người cùng xe cũng đưa đầu ra hét lớn, những chiếc xe ở phía sau bắt đầu lùi lại, âm thang phía trước vang lên rất gần và những tiếng hét hoảng sợ vang vọng khắp không gian.

Tôi nhìn thấy những chiếc xe như những mô hình nhỏ từ từ rơi xuống biển, cảnh vật trước mắt khiến tôi vô cùng sợ hãi, không lẻ số mệnh tôi sẽ kết thúc tại đây. Bác tài xế mở cửa bỏ chạy, mọi người ai ai cũng nhảy xuống xe bỏ chạy, khi tôi chạy theo mọi người thì cô gái không đầu bật dậy ôm chặt lấy tôi.

“ cứu tôi với, cứu tôi” tôi hoảng sợ đứng la hét nhưng không ai giúp tôi, tôi la hét trong tuyệt vọng.

“ vợ Long Vương, chúng ta hoán đổi nhé” đầu cô gái dưới chân tôi mỉm cười bảo

đầu cô gái từ từ lăn lên người tôi, từng vị trí cô ấy chạm vào cũng khiến tôi nổi da gà. Và đầu cô ấy lăn đên trước mặt tôi, đứa bé sơ sinh ngồi trên cổ cô ấy choàng tay ôm lấy cổ tôi và cười khanh khách, nó quào cổ tôi đôi tay nó như muốn bóp nát cổ họng tôi, khiến tôi không tài nào cất được tiếng hét.

“ cứu…. Cứu” tôi dùng hết sức mình để hét lên nhưng tiếng hét nhỏ đến lúc chỉ có mình tôi nghe thấy.

Lúc này cây cầu sập xuống, tôi thấy rõ trước mắt tôi hình ảnh kinh hoàng đó, những chiếc xe phía trước rơi dần xuống, cho đến khi người tôi bị nhấc lên. Chiếc xe tôi ngồi đang rơi thẳng xuống biển, tôi thấy rất rõ kính xe vỡ ra, một mảnh vụng kính bay thẳng vào tôi, cắt đứt cái đầu trước mặt tôi và đầu tôi rời khỏi cổ, đầu tôi lăn lông lốc trên xe và người tôi bị nhấc thẳng lên đập mạnh vào trần xe.



Tôi giật mình dậy toàn thân toát mồ hôi hột, người tôi ướt sũng, mặt mày tái méc.

“ con có sao không?” Một người già tầm 70 tuổi ngồi kế tôi hỏi

“ dạ, không sao” tôi vội vàng lắc đầu, rất may lúc nãy là giấc mơ thôi.

“ xe tới trạm thứ ba rồi” bác tài xế hét lên

Thì ra từ lúc tôi lên xe tôi đã ngủ đến trạm thứ ba. Trạm thứ ba là trạm tôi xuống, tôi vội vàng lấy hết đồ đạc chạy xuống xe, khi tôi vội vàng chạy xuống thì tôi cảm thấy một ánh mắt đang nhìn về phía tôi. Tôi dừng chân quay lại nhìn thì thấy cô gái không đầu đang ngồi trên xe tay ôm một đứa trẻ sơ sinh, lúc này cô ấy như một người bình thường nhìn tôi gật đầu mỉm cười. Tôi vội vàng mỉm cười gật đầu và chạy thẳng xuống xe, khi rời khỏi xe bác tài xế hét lên

“ con nhớ lời bác nói lúc nãy,con tới đó đừng tin bất cứ ai, và nhớ kỹ trước trời tối phải tới chùa”

Câu nói của tài xế khiến tôi giật mình, khi tôi quay đầu lại thì bác tài xế đã đóng cửa và chạy đi. Khi tôi nhìn theo xe, thì thấy đầu cô gái đó ở phía sau xe, con cô ấy đang ôm đầu cô ấy đùa giỡn, tay chân tôi bủn rủn mau mau chạy lên núi, trong đầu tôi lúc này chỉ mong mau đến chùa để tránh những ma quỷ và tránh cả Quốc Tài.

“ lạch bạch, lạch bạch”

tiếng bước chân ngay phía sau tôi vọng tới, tôi quay đầu lại thì không thấy bất cứ ai. Tôi tiếp tục bước đi

“ lạch bạch, lạch bạch” tiếng bước chân không thuộc về tôi

tôi cố tình thả nhẹ chân xuống và đi từ từ, tiếng bước chân đó cũng bước đi từ từ nhưng vẫn phát ra tiếng động

“ lạch……. Bạch…… lạch….. bạch”

khi tôi quay lại thì chỉ thấy một đôi giày cao gót đang ở rất gần tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.