Tôi nhìn thấy đầu cô ấy lăn trên đất, từ từ lăn đến chân tôi, cô ấy nhìn tôi chằm chằm tôi không dám nhìn vào mắt cô ấy, ánh mắt giao nhau tôi sợ cô ấy sẽ bám theo tôi.
Tôi giả vờ không biết nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ, cái đầu cô ấy cứ nằm dưới chân tôi và không ngừng gọi
“ vợ Long Vương, vợ Long Vương” tiếng cô ấy khiến tôi rợn gai óc.
“ con đi đâu đấy!” Bác tài xế hỏi tôi
“ con đi chùa” tôi chỉ đơn giản trả lời
“ chùa Pháp Long hả?” Bác tài xế hỏi
“ sao bác biết?” Tôi ngạc nhiên hỏi
“ đi hướng này chỉ có thể đi chùa Pháp Long thôi” bác tài xế cười bảo
tôi cuối đầu mỉm cười thì thấy cái đầu cô gái đang dưới chân tôi, nhìn tôi mỉm cười, tôi lập tức quay đầu nhìn nơi khác.
“ con tới đó đừng tin bất cứ ai, và nhớ kỹ trước trời tối phải tới chùa” bác tài xế bảo
Tôi không hiểu bác tài xế có ý gì chỉ đơn giản nghĩ là trời tối trên núi nguy hiểm nên bác tài xế lòng tốt nhắc nhở. Nhưng tôi đã hối hận vì suy nghĩ của tôi đã quá đơn giản.
Lúc xe chạy qua cầu, trời mưa rất to gió rất mạnh, nguyên chiếc xe cứ lắc qua lắc lại như muốn lật xuống biển, sắc mặt mọi người ai cũng căng thẳng, những đứa trẻ trên xe khóc càng to hơn, chỉ trong chóc lát mọi thứ rối tung lên.
Lúc này đứa trẻ trong tay cô gái không đầu đột nhiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-rong/3727915/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.